Mọi việc đã được an bày xong, Hoàng hậu lệnh cho Nguyệt Tâm Vũ cùng Thanh Vy trong vòng 5 ngày phải hoàn thành. Nguyệt Tâm Vũ tuân mệnh, đưa Thanh Vy về.
Trên đường về, Thanh Vy cứ đờ người ra, nàng như lặng người đi, chẳng thể nói gì. Con Lục đứng ở bên cạnh sợ tới mất ba hồn bảy vía, Nguyệt Tâm Vũ cũng chẳng biết phải nói gì. An ủi sao? Nàng có thể an ủi được gì đây? Tin tưởng? Nếu nói tin tưởng thì đúng là nàng có tin tưởng, nhưng nàng có tin tưởng cũng không cứu được Thanh Vy, đành im lặng một quãng tới tận Từ Quang các luôn.
Vào bên trong, Nguyệt Tâm Vũ lệnh Ban đi đun nước tắm, còn mình chạy tới hiện trường xem xét. Hiện giờ đang là mùa đông, nước hồ thật sự rất lạnh, vốn ở chỗ này sẽ chẳng tìm thấy gì hết. Nhưng không nha, nàng tìm thấy một sợi dây thừng, chỉ có điều đã rất cũ, Nguyệt Tâm Vũ đưa cho Ninh Hinh cầm sợi dây mang về các, cẩn thận dặn dò lưu giữ cẩn thận.
________________________________________________________________
Ở Linh Tâm cung, Mục Nhã Tịnh đang thư thản uống chén trà thì Ngọc Chi bước vào:
- Tiểu chủ\, Tiểu Lộc tử bên ngoài cầu kiến.
- Không gặp. - Tên vô dụng này\, nàng đã nghĩ hắn sẽ xiêu lòng\, đi theo nàng\, ai ngờ đến lúc cuối lại mềm tâm\, để lại một cái manh mối rõ mồn một.
Tiểu Lộc tử đang quỳ bên ngoài dưới nền đá Hoa Cương, hắn liên tục dập đầu, giọng nói to hết cỡ vọng vào bên trong:
- Mục tài nhân\,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-cuong-sung-phi/2769699/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.