Vừa rồi bà chỉ quan tâm đến cảm giác thoải mái mà quên mất tình thế trước mắt!
Chồng bà không có phương án nào!
Mà bây giờ, Lâm Phàm lại đánh Dương Mỹ Phượng và Mã Chí Đào, lần này, mọi chuyện đã hoàn toàn kết thúc rồi.
Trong nháy mắt, sắc mặt Thẩm Ngọc Mai tái nhợt. Tuy nhiên! "Vậy sao?" Khóe miệng Lâm Phàm hiện lên một tia thích thú:
"Đáng tiếc, người bị đuổi ra ngoài ngày hôm nay không phải là tao, mà là mày!"
“Người bị đuổi ra khỏi nhà không phải là gia đình bọn tao, mà là gia đình mày!”
Cái gì! Lời nói của Lâm Phàm khiến Thẩm Ngọc Mai, Dương Mỹ Phượng và Mã Chí Đào kinh ngạc, bọn họ không bao giờ nghĩ tới Lâm Phàm sẽ nói ra những lời như vậy.
Không phải điên rồi chứ?
"Ha ha ha... Tên điên này, mày đang nằm mơ giữa ban ngày à?" Ánh mắt Mã Chí Đào tràn đầy oán hận, vừa giễu cợt vừa chuẩn bị chửi lại.
Nhưng vào lúc này!
Cộp!
Theo tiếng bước chân, có một thanh niên từ bên ngoài đi vào.
Đó là Bạch Nhất Phàm!
Nhìn thấy Bạch Nhất Phàm, Dương Mỹ Phượng và Mã Chí Đào đều vui mừng.
"Nhất Phàm, con tới rất đúng lúc! Con là người thừa kế của nhà họ Bạch trong tương lai, con nói xem có phải chúng ta
nên đuổi Lâm Phàm và Thẩm Ngọc Mai ra khỏi nhà không?"
Dương Mỹ Phượng đột nhiên đứng dậy, năm lấy cánh tay Bạch Nhất Phàm như thể đang năm lấy vị cứu tinh.
Bạch Nhất Phàm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-bong-toi-huyet-nguc-chi-vuong/3399182/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.