Lúc này, bà đứng dậy và nói một cách giận dữ: "Tên họ Mã kia, mày có ý gì! Dù Lâm Phàm có thất bại như
thế nào đi nữa thì nó vẫn là con rể của Thẩm Ngọc Mai taol Mày là cái thá gì, dựa vào đâu mà sỉ nhục nó như thế!"
Sự tức giận trong lòng Thẩm Ngọc Mai dâng lên đến cực điểm.
Lâm Phàm là con rể của bà, sỉ nhục Lâm Phàm chính là sỉ nhục chính bà, bà sao có thể chịu đựng được?
Chỉ là nhìn thấy cảnh này!
Thím hai Dương Mỹ Phượng lại cười khúc khích:
"Em dâu, sao phải tức giận? Huống hồ, con rể của tôi cũng không nói sail Lâm Phàm muốn băng cấp, không có bằng cấp!
Muốn có năng lực, không có năng lực!"
"Để nó cọ nhà vệ sinh đã coi như là giúp nó rồi! Huống chỉ còn trả lương cho nó 10.000 tệ! Kiếm đâu ra việc tốt như vậy!"
Khuôn mặt của Dương Mỹ Phượng đầy hả hê.
Còn Mã Chí Đào cũng tỏ vẻ mỉa mai nói:
"Thím ba, thím đừng tức giận! Theo cháu, Lâm Phàm ngay cả tư cách cọ nhà vệ sinh trong công ty chúng cháu cũng không có!"
"Một kẻ vô dụng không biết gì cả! Cháu để anh ta cọ nhà vệ sinh, đã coi như thương hại anh ta rồi!"
Nói đến đây!
Nụ cười trên mặt Mã Chí Đào dần dần trở nên nham hiểm:
"He he... còn nữa, thím ba cũng đừng vội từ chối! Bởi vì sau ngày hôm nay, cho dù cả nhà thím có cầu xin đến công ty của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-bong-toi-huyet-nguc-chi-vuong/3399179/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.