Tuy Phan thị là người hồ đồ nhưng nàng làm phu nhân của Thừa tướng lâu như vậy, những thứ này vẫn phải hiểu. Sau khi hiểu rõ, nàng đổ mồ hôi lạnh cả người: “May mà lão gia chỉ bảo, không là ta đã phạm phải một sai lầm lớn rồi.”
Trong lòng Tiết tướng tự nói ngươi phạm sai lầm cũng không nên phạm vào dịp này. Lúc nghèo nàn vợ không bỏ đi, hai người đồng cam cộng khổ, dù rằng nhiều năm qua Phan thị không hiểu chuyện, Tiết tướng vẫn không rời bỏ nàng. “Phu nhân hiểu được là tốt, sau khi vào cung nhất định phải trông chừng Ngải nhi thật chặt, đừng để nàng mất mặt, nếu không sẽ rất khó nói chuyện với Hoàng Hậu.”
May mà có phụ thân hiểu rõ tình thế ở đây, cách ăn mặc của Tiết Ngải cuối cùng cũng không thất lễ, nhưng mà chuyện Phan thị đối xử tốt với nàng cũng chỉ là hi vọng xa vời.
Cung yến được tổ chức ở Thẩm Nguyệt các phía Tây Hoàng cung, thời điểm sáu mẹ con Tiết gia đi vào đã có rất nhiều quan gia nữ quyến đến. Lúc này, Hoàng Hậu, Phi tần và đám Công chúa vẫn chưa tới, các quan gia phu nhân liền đi tìm người quen biết ngồi cùng một chỗ để nói chuyện phiếm. Hơn phân nửa tiểu thư đều không muốn ngồi cùng các phu nhân nên đã đi tìm khuê mật của mình để tán gẫu.
Bởi vì sợ Tiết Ngải lại làm chuyện gì mất mặt, Phan thị nói Tiết Oánh dẫn theo Tiết Ngải, Đại tỷ Tiết Oánh không muốn nhưng vẫn phải giả bộ là một trưởng nữ bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tuong-luong-khuynh-quoc/2721150/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.