Sau khi dùng cơm tối, Tiết tướng mới về nhà đã nghe được chuyện này nên đến Bình Nhạc Các hỏi thăm Tiết Ngải. Tiết Ngải giả bộ bị thương rất nhẹ trước mặt phụ thân, còn nói thật sự là Tiết Nhược không cẩn thận, để Tiết tướng bảo Phan thị đừng trách phạt Tiết Nhược.
“Cứ coi như không cẩn thận đi, nhưng Nhược nhi vẫn làm cho ngươi bị thương, ngươi không ghi thù sao?” Tiết tướng vừa qua bốn mươi tuổi, quyền cao chức trọng, ngồi ở chỗ đó, không giận tự uy.
Tiết Ngải cười lắc đầu. “Thường ngày phụ thân dạy chúng ta đạo lý có nhục cùng nhục. Chúng ta đều là con gái của phụ thân, đều là tiểu thư Tiết gia, nếu còn đấu đá thì chẳng phải sẽ bị người ngoài chế giễu sao? Cũng sẽ khiến cho phụ thân không thể ngẩng mặt nhìn người.”
Lúc này Tiết tướng mới chú ý đến Tam nữ nhi luôn bị mình coi nhẹ. Đã qua nhiều năm như vậy, trong đầu Tiết tướng chỉ có một ấn tượng mờ nhạt về Tiết Ngải. Nàng không thể hiện trước mặt mình khiến hắn thường xuyên quên đi mình còn có một đứa con gái như vậy. Tiết tướng đều biết sự khinh thường của các tỷ muội khác, thậm chí là cả sự hà khắc của Phan thị dành cho Tiết Ngải. Nhưng mà hắn là học giả truyền thống, chỉ luôn để tâm đến kết cấu gia đình lấy nam chủ ngoại, lấy nữ chủ nội*. Mấy chuyện bên trong hậu trạch hắn đều không nhúng tay vào. Còn có một nguyên nhân khác khiến hắn cố ý coi nhẹ Tiết Ngải nhiều năm như vậy, chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tuong-luong-khuynh-quoc/2721126/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.