Mật báo cậu mất tích trong tuyết lở mấy ngày trước đã được gởi về, nếu dùng tám trăm dặm cấp tốc chuyển đi, như vậy tối đa mười lăm ngày mật hàm nọ sẽ đưa đến tay hai vị phụ thân. Cho dù lại viết một phong mật hàm báo bình an hỏa tốc đưa về, dựa vào trình độ buồn chán của vị phụ thân kia nhà cậu… không đến hai tháng nhất định sẽ tự mình chạy đến Ngọc Long tuyết lĩnh này giáo dục nhi tử. 
Khương Hy lặng lẽ nuốt nước bọt. 
Sau đó cậu liền âm thầm chạy về Tung Hoành cung, ở trước khi tỳ nữ bước vào đánh thức thì cởi áo nằm lại trên giường, đợi đến khi bị Trang Mạc đã hai ngày không gặp triệu hắn thì bầu trời cũng đã âm u rồi. 
Trang Mạc đã bận rộn suốt hai ngày cũng không phải nhàn rỗi vô sự bỗng nhiên muốn tìm cậu, lúc Khương Hy đến nơi Trang Mạc đang ngồi uống trà với một người nữa, vừa nhìn thấy cậu sắc mặt của hắn vô thức nhu hòa hơn một chút. 
Nam nhân xa lạ kia vừa nhìn thấy Khương Hy thì không khỏi quan sát một phen, lại đột nhiên mỉm cười, nghiêng đầu nhìn Trang Mạc, dùng loại ngữ điệu cực kỳ quen thuộc nói: “Vị này hẳn là Văn Nhân công tử, A Mạc, có thể giúp ta giới thiệu một chút không?” 
Trang Mạc liền tùy ý giới thiệu: “Dịch Giang, Văn Nhân Hy.” Sau đó lại xoay người nói với Khương Hy “Ngươi cũng đừng bị bộ dáng của kẻ này lừa gạt, y chính là một tên yêu nghiệt thích ăn nói hàm hồ.” 
Này, rốt cuộc cậu cũng biết, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-truong-trach/1309456/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.