Đêm trầm như mực, sao trời lấp lánh
Hầu như trong nháy mắt Khương Tố đã hiểu như thế nào là ‘việc thẹn thùng xấu hổ’, hắn nhắm mắt lại, có chút bất đắc dĩ: “… Ngoan.”
Khương Trạch níu lấy đôi vai của hắn bò lên trên chút nữa, y dùng một tay chống đỡ thân thể, một tay vuốt ve hàng mi của Khương Tố: “Thế nhưng ca vừa rồi nói đệ không hiểu loại chuyện này, bây giờ lại không chịu dạy đệ, như vậy đệ làm sao hiểu đây?”
Khương Tố bất đắc dĩ mở mắt.
Hắn phi thường muốn nói với Khương Trạch “Bởi vì ca ca cũng không hiểu rõ thì làm sao có thể dạy cho đệ “, thế nhưng những lời làm mất tôn nghiêm như vậy hắn cũng không thể nói ra khỏi miệng, nói không chừng nếu hắn thật sự thừa nhận, Khương Trạch sẽ không biết từ đâu lấy ra một quyển nam nam đông cung đồ, mỹ kỳ danh viết dùng để tham khảo một phen. Hiện tại hắn chỉ có thể thẳng thắng dùng tay che lại ánh mắt của Khương Trạch, một tay đỡ lấy đầu của y nhấn chìm vào nụ hôn sâu thẳm, sau đó có lệ nói: “Được rồi… Ngoan, ngủ đi.”
Khương Trạch liếm môi, cực kỳ ngây thơ hỏi: “Như vậy là đã có thể sinh con rồi sao? “
Khương Tố che trán : “… A Trạch, đệ là nam nhân, không thể sinh hài tử.”
Khương Trạch dường như có chút mất mác đáp lời, chờ đến khi Khương Tố cho rằng y rốt cục cũng buông tha dự định đào sâu trao đổi về vấn đề này, Khương Trạch lại đột nhiên dùng nửa người dưới cọ cọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-truong-trach/1309433/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.