Khoảng cách chưa được mười bước, một nghìn quân Hắc Kỳ Lân có thể không cần nhắm cũng có thể bắn chết từng tên trường mâu thủ quân Chu không có gì che đậy. Bóp liên nỏ, từng cây từng cây tên nỏ ngắn nhỏ nhưng sắc bén mang theo sát khí lạnh băng bắn vào trong trận địa của trường mâu thủ quân Chu. Không có áo giáp phòng hộ, tuy lực độ bắn ra của liên nỏ nhỏ hơn kỵ cung rất nhiều. Nhưng trong cự ly gần như vậy, cũng đủ để gần như toàn bộ liên nỏ đều bắn vào cơ thể sĩ binh quân Chu.
Lưu Lăng vốn không phải xông trận!
Hắn cùng hai lối kỵ binh đều có cùng mục đích, không phải xông lên để xé tan trận hình của quân Chu, chỉ là làm ra bộ dạng như xông trận, mượn tính cơ động của kỵ binh để khiến thuẫn bài thủ và cung tiễn thủ của quân Chu trở vào trong trận hình. Trường mâu thủ không hề có phòng ngự mới là mục tiêu của hắn, còn Sài Vinh hiển nhiên là bị lừa rồi.
Tên nỏ không giống mũi tên lông vũ, không có đuôi tên ở sau, chỉ có độ dài bằng một phần ba mũi tên. Còn lực độ tên nỏ được bắn ra từ cơ lò xo yếu hơn nhiều so với kỵ cung, cho nên nhất định phải ở cự ly gần mới có thể phát huy ưu thế của tính liên hoàn và cường lực xuyên thấu. Tên nỏ không đuôi, lại ngắn, cho nên ở cự ly gần thế này giáp da của trường mâu thủ giống như giấy trắng bị xuyên phá dễ dàng, vì do hai nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2209153/chuong-113-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.