Sau khi trở lại đại trướng, đầu óc Lư Ngọc Châu vẫn còn mơ mơ màng màng. Nàng ngồi bên giường, hồi tưởng lại cảnh bị Lưu Lăng cưỡng hôn vừa rồi, khuôn mặt lại nóng bừng lên. Nàng thật không ngờ Lưu Lăng dám to gan như vậy, không ngờ dám làm chuyện khác người như vậy ngay trong đại doanh. Tuy không bị ai phát hiện nhưng nàng vẫn lo sợ, cũng hạnh phúc đến choáng váng.
Ngồi bên giường hồi tưởng lại những sóng gió mấy ngày qua, Lư Ngọc Châu đã không còn u uất mà tràn đầy chờ mong cuộc sống hạnh phúc trong tương lai. Lưu Lăng đã nói: – Không cần phải sợ, cũng đừng lo lắng, từ nay về sau mọi chuyện sẽ giao cho ta xử lý. Mặc kệ đối mặt với khó khăn như thế nào, mặc kệ đối mặt với bất kỳ nguy hiểm gì, ta chỉ biết cả đời che chở nàng, sẽ không để cho nàng lại phải chịu chút ủy khuất nào nữa.
Câu này ở xã hội hiện đại, mỗi ngày có không biết bao nhiêu thiếu nam dùng để nói với những thiếu nữ ngây thơ non nớt. Bị làm cho cảm động chắc chắn không chỉ có một mình Lư Ngọc Châu, nhưng có bao nhiêu nam nhân có bản lĩnh nói được làm được? Lư Ngọc Châu biết Lưu Lăng nói câu này không phải dùng lời hoa ý ngọc lừa gạt nàng, nàng có thể đọc thấy sự chân thành tha thiết và dũng khí trong mắt hắn.
Nụ hôn kia làm cho nàng xấu hổ vô cùng. Lần đầu tiên tiếp xúc thân mật như thế với một nam nhân, lòng nàng bối rối như con nai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2209125/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.