Sáng sớm hôm sau, khi cửa thành Thái Nguyên còn chưa mở, một người cưỡi khoái mã phi nhanh như chớp trực tiếp xông tới dưới chân cổng thành. Kỵ sĩ trên ngựa mang đầy vẻ mệt mỏi, trên áo, trên mặt đều dính đầy đất, môi của y cũng đã rạn nứt, sắc mặt kém tới trông cứ như người chết vậy. Người này sắp kiệt sức tới nơi rồi, nhưng vẫn gắng gượng không ngã xuống.
Lúc này về tới dưới thành Thái Nguyên, y mới thở phào một cái, không còn chống đỡ được nữa ngã rầm xuống đất. Chỉ là dù như thế, y vẫn ôm chặt túi đồ trong tay.
Áo của người này tuy rách rưới, nhưng vẫn có thể nhìn ra là quân phục của Phủ Viễn quân ở phía Nam!
- Mau… mau mở cổng thành…
Quân tốt của Phủ Viễn quân này chỉ kịp nói một câu là ngất đi. Tiếng của y quá nhỏ, thủ vệ trên thành căn bản là không nghe thấy.
Thủ thành môn trực phiên của ngày hôm nay, chính là một Thiên phu trưởng ngày trước của đại doanh Kinh Kỳ, tên là Đỗ Uy. Hôm đó, y dẫn theo năm trăm tinh binh xông vào đại doanh Cấm quân, sau một phen khổ chiến, y chém chết Thống lĩnh Cấm quân Hàn Toại. Quân phòng giữ lúc trước của thành Thái Nguyên đều bị điều tới trú địa của đại doanh Kinh Kỳ, còn các binh sĩ của đại doanh Kinh Kỳ này sẽ luân phiên nhau thủ thành.
Vì có công cần vương, Đỗ Uy đã được thăng chức làm Thiên Tướng.
Đỗ Uy là một người cẩn trọng, tận trung, có trách nhiệm. Tối qua sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2209015/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.