Lư Sâm còn muốn trù bị xây dựng Quân Cơ Xứ, cho nên cũng không ở lại Tụ Hiền lâu mà đi trước. Lưu Lăng trong lòng trĩu nặng, một mình uống hết hai ly rượu.
Hắn không hiểu sao đột nhiên lại tới thời đại này, hơn nữa còn dấn thân vào trong Hoàng thất Bắc Hán quốc. Mặc dù từ trước đến giờ không nghĩ tới cái gì trong thời loạn thế này sẽ thành bá nghiệp. Nếu không, hắn sẽ không ủng hộ Nhị ca hắn đăng cơ. Nhưng, nếu sống trong thời đại này, hắn cũng cần phải sống tiếp.
Trong thời loạn thế như vậy, muốn sống tốt hơn, chắc chắn rất vất vả. Bởi vì không phải ngươi không đụng tới người khác, người khác sẽ buông tha cho ngươi. Ví dụ như Đại Liêu quốc phương Bắc, không ngừng áp bức Hoàng thất và người dân Bắc Hán quốc, mãi cho tới một ngày Bắc Hán quốc không còn chút sức lực nào nữa, chỉ e là Liêu quốc sẽ không chút do dự mà vứt bỏ. Còn Tây Hạ quốc vừa mới dựng nước chưa đầy 5 năm, có một vị vua tráng chí hùng tâm mưu đồ bá chủ thiên hạ Nguyên Hạo. Mục tiêu của người này là xây dựng đế quốc Tây Hạ lớn mạnh, còn Bắc Hán chính là hòn đá mà Nguyên Hạo đặt chân thành tựu bá nghiệp.
Hậu Chu phương Nam, mặc dù Hoàng đế Quách Uy lâm trọng bệnh. Nhưng Thái tử Quách Diêu lại là người có dã tâm cực lớn. Hậu Chu chiếm cứ đô thành của Đại Đường. Giấc mộng của y là muốn Hậu Chu thành lập sánh ngang với đế quốc Đại Đường!
Đương thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2208948/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.