– Đại Tướng Quân Vương, cứu tôi! Tôi là Vương Tiểu Ngưu! Tôi không phải Thái Tử loạn đảng!
Phạm nhân tử hình trên chiếc xe chở tù đầu tiên kia, vốn đang vẻ mặt tử khí âm trầm, lúc này bỗng đột nhiên trở nên hưng phấn như được tiêm chất kích thích vậy. Đầu tóc y rối tung bù xù, trên mặt đen đúa dơ dáy, chỉ có đôi mắt là nhìn chằm chằm vị trí của Lưu Lăng hai mắt sáng rỡ. Y vừa hét to, vừa không ngừng lắc cái xe, sức y lớn tới khó lòng tưởng tượng, cái xe chở tù chắc chắn như thế lại bị y lắc cho kêu lên ken két.
– Đại Tướng Quân Vương! Tôi là Vương Tiểu Ngưu, tôi là Vương Tiểu Ngưu! Tôi từng theo người đi kháng địch ở phía nam, người không nhớ tôi sao?
– Đại Tướng Quân Vương! Cứu tôi!
Vương Tiểu Ngưu này chính là tên lính gác mở viên môn cho Lưu Lăng khi hắn tới đại doanh Kinh Kỳ đoạt binh quyền. Nhưng không biết vì lí do gì lại bị Hình Bộ xem như loạn đảng của Thái Tử và bắt giữ, rồi bị định tội mưu phản, hôm nay đang bị kéo tới cổng thành chém đầu. Vương Tiểu Ngưu năm xưa từng theo Lưu Lăng tới biên giới phía nam chống lại sự ngoại xâm của Hậu Chu, biết rằng Lưu Lăng yêu binh như yêu con, vốn đã tuyệt vọng, giờ đây nhìn thấy Lưu Lăng, y làm sao mà không kích động chứ?
Điều này cũng giống như một người bị rơi xuống nước nhưng lại không biết bơi, lúc này Lưu Lăng trong mắt y chính là cọng cỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2208922/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.