– Vương gia, ngài đã về rồi.
Trước cửa Vương phủ Đại tướng quân, một lão bộc già yếu tiếp nhận dây cương từ tay Lưu Lăng, dắt con ngựa Hồng Sư Tử vào trong nhà. Lão bộc này vốn là một binh sĩ già được Lưu Lăng thu nhận, do đã có tuổi lại không nơi nương tựa, nên được hắn đưa về ở trong Vương phủ.
Lúc Lưu Lăng về đến Vương phủ cũng là ngày thứ ba Nhị Hoàng tử Lưu Trác đăng cơ, vất vả mấy ngày nay khiến Lưu Lăng cảm thấy có chút mệt mỏi. Lưu Trác lên ngôi khi vẫn đang bị thương, hết thảy công việc sau đại lễ đều do Lưu Lăng một tay thu xếp. Nào là bố trí nhân sự bên Lục bộ Cửu khanh, chỉnh đốn lại Cấm quân, cả việc điều động đại doanh Kinh Kỳ… tất cả đều cần hắn giải quyết.
Lết thân xác mỏi mệt, liên tiếp ba ngày ba đêm chưa được chợp mắt, hiện tại Lưu Lăng chỉ muốn được ngủ một giấc yên ổn.
Diện tích Vương phủ của Lưu Lăng cũng không rộng, chỉ có hai gian nhà trước sau tổng cộng chưa tới hai mươi phòng. Căn nhà này so với thân phận của Lưu Lăng mà nói quả thực có chút đơn sơ. Khoan nói đến hắn là Hoàng tử, Đại Tướng Quân Vương, đến một viên quan Tam phẩm nhỏ bé trong triều thì ngôi nhà cũng đã rộng lớn nguy nga hơn Vương phủ của hắn.
Lưu Lăng không về thẳng phòng ngủ, mà sau khi đi rửa mặt liền bước vào thư phòng. Thư phòng của hắn vô cùng đơn sơ, chỉ có một cái giá sách làm bằng gỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-tru/2208911/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.