Mắt Giang Nam sáng rực, cười nói:
- Nếu tiên đạo vĩnh viễn phát triển, thay đổi thì tịch diệt kiếp không bao giờ đến. Tiên Đế vỗ tay khen:
- Ta và Thanh Liên đạo huynh nghĩ thông điều này, cho rằng giải quyết xong câu hỏi làm khó chúng ta bấy lâu này.
- Nhưng một vấn đề khó khác xuất hiện, đó là làm sao để tiên đạo mãi mãi biến đổi, không ngừng phát triển? Tài trí một người có hạn, nhưng nếu tập hợp tất cả thời đại tiền sử, tất cả tồn tại trí tuệ thông minh nhất thì có thể!
Giang Nam gật gù:
- Vì vậy Đạo Quân tiền sử phải chuyển thế, phải vào Tiên giới, thành một phần của Tiên giới, cống hiến công sức phát triển tiên đạo.
Tiên Đế cười nói:
- Nếu ta và Thanh Liên đạo huynh còn trên đời thì e rằng mấy Đạo Quân tiền sử sẽ không chịu chuyển thế. Chúng ta chết rồi bọn họ mới vào Tiên giới, trở thành một phần của Tiên giới, vì vậy chúng ta chết. Còn phe ngoan cố thì chúng ta để lại các hậu chiêu, phá giải vô nhân cấm khu, buộc bọn họ chuyển thế.
Nhiều điều khó hiểu được giải đáp nhưng Giang Nam nhíu mày nói:
- Tiên Đế vẫn chưa trả lời câu hỏi chiến trường của hai vị ở đâu, nếu hai vị đã chết thì xác nằm ở đâu?
Tiên Đế cười nói:
- Cửa tiếp theo đi. Đế Giang đạo hữu, hôm nay chúng ta so tài thân thể.
Hai trăm năm sau, Giang Nam rời khỏi đài cao, bước lên dòng sông thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2265566/chuong-2591.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.