Phương xa, Lạc Hoa Âm giật mình. Trước mắt nàng như thấy cảnh tượng thần linh chiến đấu tư thế oai hùng, vì bảo vệ chúng sinh mà gục ngã. Những bóng dáng đó chồng lên người Giang Nam khi hắn bước hướng nàng, làm mặt Lạc Hoa Âm ướt lệ, thấm ướt ngực áo.
- Sư tôn khóc.
Giang Nam đi tới trước mặt nàng, mỉm cười nói:
- Lớn rồi còn giống con nít.
Lạc Hoa Âm giận dữ:
- Ai khóc?
Lạc Hoa Âm lau nước mắt, cái lại:
- Buồn cười, nam nhân... Phi, là tiên nữ đầu đội trời chân đạp đất như lão nương sao khóc được? Là tại gió thổi vào mắt ta!
Giang Nam lắc đầu không vạch trần Lạc Hoa Âm, bước đi ra ngoài:
- Tầng hư không thứ bốn sắp mở ra, chúng ta ra ngoài đi.
- Ừm!
Lạc Hoa Âm ngoan ngoãn đi theo sau lưng Giang Nam, nàng nhìn bóng lưng hắn, cảm thấy trên vai đệ tử mình khiêng gánh nặng vô hình. Giang Nam ngơ ngác nhìn.
Đệ tử của nàng quá cố chấp, đến mức ngoan cố. Nhưng Lạc Hoa Âm kính nể cái tên ngoan cố này, đến nỗi khóc vì hắn.
- Tử Xuyên.
- Gì?
- Ngươi đừng chết, nếu ngươi chết thì thần sẽ tuyệt chủng.
- Không đâu, thần đạo tâm sẽ không tuyệt chủng. Dù ta chết trận thì vẫn còn các người.
Tầng hư không thứ bốn chứa ba trăm ao tiên, tẩy cân phạt tủy, thay đổi tư chất thân thể. Tầng hư không này mở rộng khó tránh khỏi cuộc tranh đấu cướp giật.
Tác dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2265352/chuong-2487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.