Vô nhân cấm khu không phải đất lành, ngược lại càng vào sâu càng nguy hiểm hơn, đây là mảnh đất nguy hiểm nhất.
Bất giác Giang Nam và Quỷ Bà Thiên leo lên dãy núi trước mắt, ngọn núi xanh mơn mởn, cây cối rậm rạp, chim hót véo von, hoa thơm ngát, cảnh tượng bình yên như cảnh tiên.
Giây lát sau hai người leo lên đỉnh núi.
Quỷ Bà Thiên cười nói:
- Ta cảm ứng mảnh đất xuất thân nằm dưới núi...
Quỷ Bà Thiên ngừng bặt, ngơ ngác nhìn ngọn núi phía đối diện. Giang Nam nhìn theo, hắn giật mình.
Đối diện ngọn núi lớn này là hư không nứt toác, như bức tranh bị đốt nham nhở. Không trung trôi nổi dãy núi lụn bại, cả thế giới tan vỡ tại đây. Dưới núi là hư không loạn lưu vô tận, loạn lưu hủy diệt hết thảy, diệt tuyệt tất cả.
Như Giang Nam cũng cảm nhận được khủng bố, nguy hiểm từ nó. Giang Nam không cẩn thận đi vào loạn lưu sẽ bị cắn nuốt ngay, sẽ bị nghiền nát, thân chết, đạo tiêu.
Nơi đây là một chiến trường, một chiến trường cực kỳ cổ xưa. Như có người khổng lồ rạch một đường phân cách, dùng hư không tan vỡ ngăn núi gãy bên này và bên kia.
Bên kia ngọn núi, Giang Nam, Quỷ Bà Thiên trông thấy một tòa thần điện vô cùng thần thánh, trang nghiêm đứng thẳng đỉnh thế giới phía đối diện. Tòa thần điện tang thương, cổ xưa như thể đã ở đó bao nhiêu thời đại.
Giang Nam cảm ứng được hơi thở quen thuộc:
- Nơi này có... Hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2265059/chuong-2341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.