Càn Nguyên Tiên Quân sắc mặt biến hóa:
- Đạo hữu, ngươi chớ ngậm máu phun người, trong nồi này nấu chỉ là một đầu Tiên thú hoang dại, chính là một đầu Tiên Mãng...
Long La Bồ Đề Tiên Quân tự nhiên không tin, cất bước tiến lên, lấy ra một cái xẻng, ở trong đỉnh mò kiếm, kiếm ra một đống xương cốt đại mãng.
- Kỳ quái, thật không phải là ngươi trộm hay sao?
- Tự nhiên không phải!
Tiên Quân kêu oan nói:
- Sư huynh, ta và ngươi là giao tình thâm hậu bực nào, ta há có thể ăn tọa kỵ của ngươi?
Long La Bồ Đề Tiên Quân vội vàng bồi tội, Càn Nguyên mời hắn cùng một chỗ hưởng dụng tiên mãng, Long La Bồ Đề Tiên Quân hổ thẹn vạn phần, không ngớt lời chối từ, quay người rời đi, sưu tầm Kỳ Lân quái của mình.
Càn Nguyên Tiên Quân đợi hắn đi xa, từ trong túi bên hông cầm ra một đầu Kim Kỳ Lân ném vào trong đỉnh, tự nhủ:
- Mãng Kỳ canh, nhất định tư vị tuyệt hảo sướng miệng... Lại nói tiểu tử Tử Tiêu này, như thế nào mạnh như vậy? Ngay cả một côn của ta cũng có thể tiếp được, ta nguyên vốn muốn đem hắn nổ đầu đây này...
Tạp Đà Châu, một ngụm chén bể chuyển động, cắt ra hư không, đáp xuống trong một mảnh dãy núi, trên không cái chén bể kia còn có một cái dù màu tím, dẫn tới tiên thú bên trong dãy núi Tạp Đà Châu nhao nhao thăm dò trông xem thế nào.
Đột nhiên, cái dù tím kia thu lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2264601/chuong-2111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.