Lại qua một năm thời gian, dần dần tiếp cận thời gian Tiên Hồ Lô thành thục, mà vào lúc này, Giang Nam đệ chín tiên đạo đã bắt đầu bao hàm dục, xây dựng, Tiên Hồ Lô cũng càng ngày càng thành thục, ở trên giàn dây hồ lô lay động bất định, tựa hồ tùy thời có thể tróc ra.
Ngày hôm đó, Đạo Vương đột nhiên đứng dậy nói:
- Sư đệ, ta muốn đi.
Giang Nam ở chỗ này bế quan chín năm, nghe vậy trong nội tâm cả kinh, vội vàng đứng lên nói:
- Sư huynh, không thể đợi mấy ngày sao? Mấy ngày nữa, Hồ Thiên lão sư liền muốn trọng sinh, ngươi không muốn gặp lại hắn một lần sao?
- Ta xấu hổ với hắn, không mặt mũi nào gặp lại lão sư.
Đạo Vương lạnh nhạt nói:
- Một trận chiến này, rất trọng yếu, ta lẻ loi một mình, khó có thể thủ thắng, phải đi tìm một chiến hữu.
Trong nội tâm Giang Nam khẽ nhúc nhích, thốt ra nói:
- Huyền Hoàng lão tổ?
- Ta cùng với hắn, rất lâu chưa từng sóng vai đánh một trận!
Đạo Vương quay người rời đi.
Giang Nam suy tư một lát, có chút chần chờ, Hồ Thiên sắp trọng sinh, bất quá Đạo Vương đi ra, chỉ sợ ôm tín niệm đánh một trận tử chiến, mà hắn lại thoát thân không ra.
Đột nhiên, một Thiên thần cao giọng quát:
- Đông Cực đại đế giá lâm!
Trong lòng Giang Nam chấn động, vội vàng nghênh đón, chỉ thấy Giang Tuyết suất lĩnh rất nhiều nữ thần quan đi vào hậu hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2264075/chuong-1846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.