Tử Phòng đạo nhân cười nói:
- Đúng là như thế. Hắn là người thông minh, nên biết thời gian hắn tu luyện quá ngắn, hôm nay tu vi bạc nhược yếu kém, vô duyên tham dự đến cuộc chiến đoạt đế.
Ba người đi xa, Giang Nam đưa mắt nhìn ba người này, thầm nghĩ:
- Lưu vong chi địa thật sự là hào kiệt cũng ra, tàng long ngọa hổ. Vị Tố Thần Hầu này là hào kiệt ở năm ngàn năm trước đi lên tiên đài, có hùng tâm tráng chí chiếm đoạt thiên hạ, khí nuốt vũ trụ, không phải nhân vật bình thường, ngược lại so với Thánh Thiên Đại Tôn còn muốn đáng chú ý.
Người có thể leo lên tiên đài không phải chuyện đùa, có thần đế chi tư, là mình dốc sức làm đi ra thành tựu!
Mà Thánh Thiên Đại Tôn theo Giang Nam nghĩ, thật có chút hiềm nghi cỏ dại nửa đầu, lưu vong chi địa vốn không phải nơi tốt gì, hắn còn rêu rao như thế, nhất định sẽ khiến cho Thần giới Cự Đầu chú ý, tùy thời có khả năng gọi đến tai họa ngập đầu.
- Vừa rồi văn thần kia đề cập Vọng tiên đài lần này, nói bốn người chúng ta sinh không gặp thời, là vì bỏ đi hùng tâm tranh hùng thiên hạ của ta sao?
Giang Nam nhớ tới Tử Phòng đạo nhân nói, không khỏi tức cười, lắc đầu nói:
- Hắn quá xem thường ta rồi, ta không tranh hùng thiên hạ, chỉ cầu Trường Sinh, chỉ cầu Chư Thiên an bình. Đương nhiên, nếu Thần Đế bảo tọa xuất hiện ở trên đường của ta, đoạt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2262639/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.