Trong lúc vô tình, lại là nửa năm thời gian đi qua, kể từ khi hắn rời Xuất Vân thành đến nay, đã qua một năm rưỡi thời gian, đám người Lan tỷ đã tu luyện tới Thần Luân tám cảnh, thậm chí có mấy người đã tu thành Đạo Đài, mà những tiểu nha đầu kia cũng tiến bộ thần tốc, riêng phần mình tu thành võ đạo Tiên Thiên, nhưng không có lập tức thử đột phá, mà là tiếp tục không ngừng tích lũy.
Tu vi của Giang Nam cũng đạt tới Ngọc Kinh Thần Phủ đỉnh, trong lòng không khỏi có chút vui mừng:
- Ta ở chỗ này, tu vi cũng không có rơi xuống. Có linh thạch, tu luyện rất dễ dàng, xem ra đột phá đến Ngọc Cung cảnh có thể so với ta dự liệu trước mấy tháng thời gian...
Đột nhiên, nơi xa từng đạo hỏa cầu vồng bay tới, trong lòng Giang Nam khẽ nhúc nhích, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy trong mỗi đạo hỏa cầu vồng đều có một thuyền lá nhỏ, trên đó có tu sĩ ngự thuyền mà đi, hẳn là tu sĩ đến Đông Cực Đại Hoang lịch lãm tầm bảo.
Mấy đạo hỏa cầu vồng kia dừng lại, chỉ nghe một thanh âm già nua nghi ngờ nói:
- Kỳ quái, lúc trước ta đã tới nơi này, rõ ràng nơi đây không có Linh sơn, chỉ có một thôn trang nhỏ, làm sao trong lúc bất chợt nhiều ra nhiều ngọn núi như vậy?
- Sư huynh, thôn trang nhỏ kia có phải chính là Đông Cực Thánh Thành Di Tộc hay không?
Một tu sĩ tuổi còn trẻ cười nói:
- Đông Cực Thánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2262159/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.