Hiện tại Giang Nam mới biết được cái gì gọi là thổ hào, hơn hai trăm nghìn cân Linh Dịch giao dịch, ở trong miệng Thác Bạt Lan Vân cũng chỉ là một khoản tiểu tài, có thể thấy được Nam Hải là tài đại khí thô bực nào!
Thác Bạt Lan Vân sai người mang tới nghìn cân Ngũ Sắc Kim, hướng hai người cáo từ, cười nói:
- Hai vị sư huynh, sau này nếu có giao dịch, đại khái có thể tới chiếu cố tệ điếm, khỏi cần nói cái tài liệu gì, cho dù là thần minh cấp, tiểu muội cũng có thể làm ra cho các ngươi.
- Thẳng đến hiện tại mới biết được, thì ra chúng ta là người nghèo.
Giang Nam cảm khái nói.
Vân Bằng gật đầu lia lịa, cảm khái hàng vạn hàng nghìn, cười nói:
- Sư đệ, ngươi vẫn còn so với ta giàu hơn, ta thu hoạch Linh Tuyền Linh Dịch tăng lên tối đa cũng chỉ là giá trị trăm vạn Linh Dịch.
- Hiện tại ta liền nghèo đến đáng thương.
Giang Nam phát sầu, Linh Dịch trong Tử Phủ của hắn còn có hơn bốn mươi nghìn cân, bất quá những Linh Dịch này hắn muốn lưu lại cho mình tu luyện, hơn nữa nếu như gặp đến bảo vật ngưỡng mộ trong lòng, chỉ sợ mười vạn cân Linh Dịch cũng mua không được bao nhiêu đồ.
- Đáng tiếc hỏa lực của Đậu Suất Thần Hỏa thật sự quá mạnh mẻ, đem Quy Thiên Sầu cháy sạch không còn một mống, ngay cả bảo vật trong Tử Phủ của hắn cũng cháy sạch tinh quang, nếu không ta nhận được bảo vật trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ton/2261024/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.