Hai đứa bé ngồi trên bậc thềm gần đó, khung cảnh yên bình khác xa với những đứa trẻ nô đùa ngoài kia.
Lạc Đường trong tay chậm chạp mở bịch thuốc, trên đùi còn có hộp bánh chocopie nhỏ, ngâm nga gia điệu không rõ lời.
Lưu Chí Tinh ngồi bên cạnh nhìn bé, từ đầu đến cuối chỉ chú ý bịch thuốc nhỏ hơn lòng bàn tay kia.
"Bé khủng long, em bị bệnh gì vậy?"
Lạc Đường ngẩng đầu, chớp đôi mắt to tròn của mình, trả lời:"Em không biết, mẹ em chỉ nói là em không được khỏe thôi, uống thuốc chút xíu là hết."
Bé không biết, nhưng cậu lại thấy cái câu này của mẹ bé từ trong ra ngoài đều là lừa bịp. Rõ ràng bé bị bệnh rất nặng, lại không nói thật ra cho bé biết.
Nhưng cậu cũng không nói đâu, cậu hỏi sang vấn đề khác:"Bé khủng long, vậy em học lớp nào vậy?"
Lạc Đường bỏ thuốc vào miệng, uống một hớp nước dài với khuôn mặt nhăn nhó, sau đó mới chùi vệt nước đổ bên miệng mà đáp:"Em học lớp hoa hồng nha."
Nhìn thấy cánh tay trắng nõn dính nước của bé, rồi nhìn bên chiếc môi vẫn còn vài vệt nước nhỏ, cậu rút khăn tay được thêu tinh tế trong túi quần mình ra, nhẹ nhàng đưa lên bên miệng bé, thở dài:
"Ngốc nghếch, sau này phải biết mang theo khăn để lau nghe chưa?"
Lạc Đường ngơ ngác được lau, sau đó hỏi lại:"Còn anh?"
"Cái gì?"
Lạc Đường bắt chước giọng cậu:"Anh học lớp nào?"
"Là lớp gấu con, nhớ rõ chưa?"
"Ò."
Dù bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thuong-cung-sai-sao/2906327/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.