– Bách, con nói thế là thế nào hả? Phương Nhan còn ngồi ở đây sao con ăn nói gì lạ lùng vậy chứ?
– Mẹ, không phải mẹ luôn mong mỏi có cháu nội ẵm bồng ạ, con sẽ đem cháu về cho mẹ.
– Tại sao phải đem về trong khi con có Phương Nhan chứ? Chả phải hai đứa hồi nhỏ rất thân với nhau, gia đình hai bên đều đã đồng ý đính ước hôn sự, bây giờ con phải thực hiện chuyện này.
Bà Xuân Lan thái độ gắt gỏng nhắc nhở, Hoàng Gia Bách dường như vẫn hờ hững với chuyện hôn nhân, ông nội thở dài chậm rãi chen vào một câu.
– Nhà chúng ta không có khái niệm đem con ở ngoài kia về, ta cũng không thể sống được bao lâu nữa rồi, cháu tranh thủ kết hôn với Phương Nhan đi đừng có làm ta và mẹ con xấu hổ với bên kia.
Phương Nhan cúi gằm mặt, nét mặt đắc ý, khóe môi bất giác cong lên cười nhè nhẹ khi nghe người trong gia đình Hoàng Gia Bách lần lượt đứng về phía mình ủng hộ đáp cưới. Trong lúc còn đang ảo tưởng, thì lại nghe Hoàng Gia Bách lạnh nhạt bác bỏ.
– Cháu sẽ không kết hôn.
– Gia Bách! Tại sao?
– Ông nội, cháu sẽ kết hôn nhưng cô dâu không phải là con gái nhà họ Phương, cô ta không xứng làm dâu nhà chúng ta.
– Gia Bách!
Bà Xuân Lan trừng mắt lớn tiếng quát khi trông thấy đứa con trai hành xử như vậy, bà nhìn sang Phương Nhan có chút áy náy liền nắm bàn tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-lam-dau-nha-giau/2510628/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.