Đêm tân hôn có những ngọn nến, có rượu, có hoa có người tình trăm năm thì dại gì không chìm đắm. Cái cảm giác đau khổ mấy hôm nay, cảm giác nghĩ chúng ta sắp chia lìa rồi lại chạm vào nhau lâu rồi mới cảm nhận được cảm giác đó y như điện giựt tê tê chết từ từ... đầu óc như mê muội bởi đôi môi hơi thở của anh. Tay anh nhẹ nhàng sờ vào nơi trước trái tim...rồi từ từ chuyển hướng về phía sau, chiếc váy cưới được thắt dây kín lối nhưng cũng không thể cản được anh, sành sỏi đến mức chỉ cần anh đưa hai tay rút dây của chiếc váy cưới cả vùng ngực cô lộ ra trước mắt anh...
- Tại sao lại ấm áp đến thế hả Vy Vy (anh bóp nhẹ vào nơi đó...)
Anh không thể biết được rằng, bởi vì khi đối diện anh, hình bóng anh sưởi ấm cả tim cô, vậy phía trước trái tim làm gì có chỗ cho sự lạnh lẽo?
Cô nhắm mắt chủ động hôn anh, cô nhớ anh, yêu anh cô muốn tận hưởng giây phút bên anh, giây phút chúng ta đã là vợ chồng đường đường chính chính ở bên nhau. Cô chợt nhìn vào mắt anh trong khi môi vẫn cứ chạm môi đôi mắt hút hồn sâu thẳm làm anh không thể rời mắt...tay cô chạm vào nút áo sơ mi trắng của anh, cởi nút áo thứ nhất, thứ hai, rồi thứ ba...thứ tư. Bàn tay cô sờ nhẹ nhàng vào lồng ngực anh cảm nhận sự ấm áp vô tận...
- Vy Vy à…..thế thì chết anh!
Cô chợt mỉm cười, uh không chết mới lạ...lâu lâu chủ động thì tụi đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426858/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.