Đúng 8 giờ sáng, 6 chiếc xe màu đen, 30 vệ sĩ, cô và anh đi cùng con trai của bà ta đến một nơi,nơi mà cô có thể dễ dàng trốn chạy. Bước vào khu trung tâm thương mại lớn dòng người đổ xô tấp nập. Cô và anh nắm tay nhau đi phía sau là con bà ta và 10 vệ sĩ đi theo...
- Em muốn anh và 10 vệ sĩ để em và thằng nhóc có không gian riêng, bởi vì có anh chắc chắn nó sẽ không nói gì. Anh tin em làm được mà phải không?
- Nhưng anh không thể để em một mình cách xa anh như thế được, anh sợ cảm giác đó lắm Vy Vy. Một mình con là đủ rồi anh không
muốn em có chuyện gì nữa, nếu có gì em nghĩ anh tồn tại được không?
- Anh muốn biết ai là kẻ đứng ra bắt cóc con đúng không? Vậy thì để em được thoải mái đi. Càng sớm càng tốt...nha anh...
Buông tay anh ra mặc dù không muốn cô rời xa nửa bước. Không muốn một lúc mất luôn cả con và người mình yêu thương đến điên dại...Dắt con bà ta đến một cửa hàng giày vì trong một lần ngồi tâm sự với bà ta đã kể hết về gia đình hoàn cảnh, về con của bà cho cô nghe nên cô đã đánh trúng tâm lý của thằng nhóc!
- Mẹ em thất hứa nhiều lần không về thăm em bởi vì, bà từng nói với chị rằng con bà rất thích đá banh..rất muốn có một đôi giày xịn để thực hiện ước mơ. Bà muốn để dành tiền mua cho con trai, tiền lương hàng tháng bà trích lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426848/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.