- Vy Vy ơi...anh xin em, anh xin em Vy Vy ơi. Chân em...chân em chảy máu rồi...
- Minh ơi, rõ ràng trong giấc mơ em đã gào thét tên anh nhưng anh không tin. Em không đám. cưới nữa, em cần con anh mang con về cho em đi anh mang về cho em đi mà Minh...
- Em như vậy anh đau lòng lắm, anh biết em không chấp nhận được sự thật, nhưng bây giờ em phải thật tỉnh táo Vy Vy...
Bàn chân cô chảy máu, mảnh thủy tinh cứ dần dần cứa vào mỗi lúc càng sâu đến tận xương, máu chảy rướm đỏ cả sàn anh ôm cô chặt trong lòng. Cả 2 lúc này ai cũng đau đớn. Anh là người đàn ông điềm tĩnh, còn cô là người đàn bà...là người mẹ, là người mang nặng đẻ đau đứa con máu mủ của mình...Nếu cô bình tĩnh được thì có thể cô không có trái tim.
- Đừng làm anh thấy tội lỗi, Khải An cũng là con anh mà Vy Vy.
Gỡ được tay anh cô lao ra khỏi nhà cứ chạy thật nhanh đến cánh cổng, cứ chạy đi đến đâu thì vết máu in hằn đến đó, cứa vào xương cô đau đến tận tủy sống!
- Trần Nhã Vy...
Anh kéo cô lại nắm chặt 2 vai cô đau điếng mặt đỏ lên nghiến răng điên tiết...
- Tôi nói em...em có thôi đi không?
- Anh thả em ra, đừng cản em...
- Tôi thả em ra em đi đâu? em nói tôi nghe xem, em có thấy trong nhà toàn vết máu của em không? Em muốn cứu con mà thân thể em em còn chưa lành lặn, thì em đòi cứu ai?
- Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426846/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.