cũng chẳng thể khóc...
- Chở con về nhà con, mẹ ơi..
- Về nhà??? ( mẹ anh đi cùng cô)
- Về nhà con muốn về nhà con miễn là con rời xa anh ấy là được mà?
- Nhưng Khải Minh sẽ tìm đến con...
- Con hứa con về chào ba mẹ lần cuối rồi con sẽ ra đi, con xin mẹ,đó là ba mẹ ruột thịt của con...
Xe quay đầu về quê cô mấy tiếng đồng hồ sẽ mệt
mỏi dằn vặt nhưng phải cứng rắn cô tắt điện thoại lịm dần đi cô muốn về nhà 1 cách nhanh nhất..
14h chiều đến nhà...
- Con có 1 tiếng không có nhiều thời gian nha Vy Vy....( mẹ anh kéo tay cô lại)
Xe chạy đi đâu đó, mẹ anh không muốn gặp mặt nhà cô.Cô bước thấy mẹ ngồi đó...mẹ vẫn lành lặn không bị sao cả, vậy lời Dì nói là sao???
- Mẹ ơi, mẹ có sao không? Mẹ....(cô ôm mẹ cô)
Mẹ không sao, không sao....
- Dì nói có người đánh mẹ gãy tay chân...con sợ quá, sợ quá rồi...
- Có người đánh nhưng lại có đám người khác ngăn lại, mẹ không biết họ là ai,con vẫn còn giữ cái thai???
- Sinh đi mẹ nuôi, phá bỏ tội lỗi mẹ biết cuộc đời con sẽ dừng tại đây nhưng đừng bỏ cháu mẹ tội nghiệp mẹ sẽ ở bên con, về đây với mẹ, ai nói gì mặc kệ...nha con...
Tiếng xe bên ngoài, lẽ nào đã hết 1 tiếng rồi? Em
nhìn đồng hồ mới 15p mà? Em quay lại giật Cô thấy là xe anh sao nhanh đến vậy? Cho dù cô có trốn chạy đến nơi đâu thì cũng không thoát khỏi tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426810/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.