Có ai hiểu cảm giác cô lúc này không?con tim cô thắt lại đau đớn vì sao lại thế?cô tự hỏi bản thân mình cô...cô dần hiểu ra lý do nhưng cô không dám chấp nhận sự thật rằng cô đã yêu Phương Khải Minh cô đau thế cơ mà mắt nhìn nhau..bỗng..
- Minh đừng chia tay em,em không chấp nhận chia tay(cô ta ôm chặt sau lưng anh).
Cô chợt cười nhạt cô khóc vì cô biết cô đã yêu anh chứ không phải vì bất cứ lý do gì,khi cô mạnh miệng nói rằng cô không yêu cô không thích ân ái cùng anh nhưng giờ cô như điên lên,cô hất cánh tay anh ra cô đứng dậy..
- Minh,em biết anh vì nhất thời mà tình cảm anh thay đổi,e biết anh say nắng thôi nên đã bỏ rơi em 1 tuần qua không sao em sẽ giúp anh vượt qua thời gian này..
- Bỏ anh ra!!
- Anh nge em nói gì k.. chỉ cần anh ôm em mình làm lại từ đầu...
- Đừng làm khó anh..
Chưa bao giờ cô bình tĩnh như lúc này...anh đứng giữa 2 người phụ nữ bỏ ai cũng không đành...
- ôm người ta đi,lau nước mắt cho người ta đi anh thấy người ta khóc anh không đau lòng à??
- Em đừng nói những lời như v...Vy Vy... tôi..(anh định đưa tay nắm lấy tay cô)
- Minh (cô ta càng xiết chặt anh vào lòng)
Anh nhìn cô rồi từ từ xoay lại ôm cô ta vào lòng,cô không thể tin được những gì cô thấy..anh nói với cô ta...
- Được rồi...được rồi, không chia tay..
Anh bế cô ta đi vào phòng còn cô đứng đó bất động. cô chẳng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426775/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.