Thì ra là bạn của Phương Khải Minh..anh bế cô lên xe những người khác đứng yên không dám nói câu nào nữa...cô nghĩ Khải Minh đã gọi trước đó rồi chắc anh đã đoán được mọi việc nên mới kêu bạn đến.. chắc là người có tiếng nói nên Trình Tuyết Liên mới cho qua như vậy...Bế cô vào xe toàn thân cô bây giờ không còn chút sức lực nào..cô nghĩ cô sắp chết đến nơi rồi cả thể xác lẫn tinh thần..
- Mày muốn đi đâu?
- Về nhà...
- Đây là ai??(Anh ta hỏi về cô)
- Đây là Vy Vy...
Phương Khải Minh cứ ôm chặt cô vào lòng như sợ ai đánh cô nữa, sợ ai làm tổn thương cô, lúc này cô làm gì có quyền lựa chọn nữa?Đi đâu về đâu được nữa..
Xe chạy tầm 30phut về nhà ai đó...bế cô trên tay đi lên phòng anh nhìn cô mà đôi mắt buồn buồn cứ như tất cả là lỗi của anh vậy...Nhưng tất cả là lỗi của cô...
- Tối nay em cứ yên tâm ngủ ở đây..cố gắng thay đồ khác đi... người em nóng lắm rồi..
Khải Minh đặt cô xuống giường đưa cho cô chiếc áo choàng trắng.. rồi quay ra đi về phía cửa..
- Khải Minh anh đi đâu??(Cô cố gắng ngồi dậy nhưng làm gì còn sức mà dậy được)
- Tôi ở phòng kế bên cần gì cô cứ gọi...cô nhanh thay bộ đồ trên người ra đi...
Cô bất ngờ khi anh nói ngủ ở phòng kế bên mà không ngủ cùng cô... người đàn ông bay giờ sao khác hẳn người cô đã từng biết... cứ nghĩ là sẽ cố đưa cô vào lưới tình để cô phục vụ.. nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426772/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.