Cả ngày hôm đó cô vẫn làm việc bình thường đến tối cô mới được về..10h người quản lý kêu cô lại..
tay anh ta cầm 1 phong bì rồi đặt trên bàn đẩy về phía cô..
- Của em..
- Này là gì anh?sao lại đưa cho em..
- Em xem đi.
- Anh trả lương hàng tháng mà?
Cô lấy phong bì lên xem là ngày lương hôm nay của cô,cô ngước nhìn quản lý cô hiểu ra rồi..
- Anh xin lỗi em Nhã Vy anh không nhận em tiếp được nữa..
- Em không có làm gì hắn ta cả hắn gây chuyện với em
- Đó là khach vip bên anh,anh xin lỗi em nha..
- Anh nói vậy mà nghe được à, khó khăn lắm em mới tìm được việc em cũng đã cố gắng làm tốt mà..
- Muộn rồi,em về đi..
Quản lý đứng dậy rời đi,cô phải làm sao đây.. chết tiệt Phương Khải Minh đúng là đáng ghét.. làm cô bị đuổi khỏi chỗ làm ư.. tức quá đi mất cô lặng lẽ thay đồ buồn bã đi về nhà...cô vừa đi vừa khóc như 1 đứa trẻ.. số tiền mà Trình Tuyết Liên đưa cô cô chưa đụng đến 1 đồng.. bây giờ cô có ý nghĩ là trả lại tiền xé hợp đồng đi làm trả nợ..
Tối đó cô đi bộ về nhà.. Chân cô vì mang giày mà phồng đỏ lên hết..đi vào nhà vừa đi vừa thút thít 2 mắt sưng đỏ cả lên..
- Sao cô về trễ vậy?
- Dạ.. không có gì đâu chị.
- Sao cô khóc, cô có cần tôi giúp gì không??
Cô vừa nói vừa nhìn lên phòng của anh ta.. ánh đèn sáng cô biết là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-phuong-thieu/426766/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.