"Yêu tôi? Tôi không cần tình yêu dơ bẩn đấy của cô, thứ tôi cần là tình yêu của Tiểu Mãn Mãn."
Nói xong, anh lạnh lùng bước đi, còn nói với quả gia " Hủy đám cưới này cho tôi."
" Vâng!."
Nhìn thấy anh đi, Tô Nhạc không ngừng gào hét, nước mắt đã giàn giụa khắp gương mặt, cả đời yêu anh, trao trọn trái tim cho anh, dùng mọi cách để có được anh, cuối cùng đổi lại được là sự thất vọng, rẻ rúm từ anh.
" Minh Thiên, em hận anh. Nguyền rủa anh sẽ vĩnh viễn không bao giờ có được hạnh phúc."
Lúc này, tình hình Mãn Mãn càng trở nên nguy hiểm, Có thứ gì đó như nước vàng chảy ra từ phía dưới của cô, bác sĩ Dương nhìn thấy mà kinh hoàng " Chết rồi, phải sinh sớm thôi, vỡ nước ối rồi."
Mặt cô tái ngợt đi, nắm chặt tay bác sĩ, giọng nói thều thào đứt quãng " Cứu...cứu con tôi..."
Ngay lúc này, Lục Ân bị phân tâm bởi câu nói của bác sĩ Dương, Trần Đình đã nhân cơ hội cướp được khẩu súng, nghiến rằng tức giận,giơ về phía cô." Chết đi luc chuột nhắt."
Hắn không do dự mà bóp còi, bác sĩ Dương trợn tròn mắt muốn lấy thân mình ra đỡ đạn cho cô.
" Pằng"
Tiếng súng vang lên, cùng với đó là tiếng kêu thảm thiết của con mèo, nó ngã đập xuống đất, máu không ngừng loang lổ ra sàn nhà.
" Tiểu hắc" Cô kinh ngạc kêu tên nó trong lòng.
Thì ra nó đã nhảy đến để đỡ phát súng ấy, và cũng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867924/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.