" Vậy thì anh đi chết đi, tôi sẽ ăn mừng mở tiệc 7 ngày 7 đêm, mời tất cả mọi người trên thế giới nâng ly chúc mừng, cái ngày anh được Hắc Bạch Vô Thường dẫn xuống địa ngục."
Cô nói những lời cay nghiệt, không một chút do dự, như một sực bức bối đã kìm nén nãy giờ.
" Em muốn tôi chết đến vậy ư?"
" Anh có bị điếc không? Những lời vừa rồi là gió thôi qua tai anh sao?
" Nãy là tiếng mèo hoang kêu, tôi không nghe thấy."
" Anh đừng có trơ trẽn như vậy? Mau buông tôi ra, đừng khống chế cuộc sống của tôi nữa."
Cô tức giận, những móng tay cào thật mạnh vào mu bàn tay của anh, trầy ra vài lớp da rớm máu, nhưng anh cũng không mấy quan tâm, thứ anh muốn bây giờ chính là ép cô về cho bằng được.
Khi anh chuẩn bị đưa cô đi, thì từ phía sau một con dao sắc bén kề lên vai anh, lưỡi dao cửa sát cổ, cứ như chỉ cần hơi cử động là sẽ chết ngay tức khắc, anh cảm nhận rõ sát khí bốc ra ngùn ngụt sau lưng anh.
" Thả tiểu thư nhà tôi xuống."
Liliana đã quay lại, ánh mắt lạnh đến mức làm người ta cũng phải lạnh cả sống lưng, nhìn chăm chăm vào anh, như muốn giết chết anh bây giờ.
Mãn Mãn vui mừng, trong mắt lộ ta tia hi vọng, gọi tên " Liliana, cô quay lại rồi."
Cố Minh Thiên không một chút nao núng, vẫn đứng vững, mặt lạnh đi thêm mấy phần, không một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867910/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.