" Tại sao lại nói điều đó với tôi? Giữa anh và Tô Sam Sam xảy ra chuyện gì, thì liên quan gì đến tôi?" Vừa nói, vừa khóc, trong câu nói như chưa đựng sự uất ức, không can tâm.
Tiếng thở dài đầy não lòng, có một chút tương tư như không thế nói ra. " Mãn Mãn, em... Tin tôi không?"
" Tin anh? Anh đang nói cái quái gì vậy? Anh lảm nhảm đủ chưa? Làm ơn biến khỏi tầm mắt của tôi, và cũng đừng kéo tôi vào tình cảm giữa anh và Tô Sam Sam..."
Nói đến đây, cô đột nhiên dừng lại nghĩ ra cái gì đó, nhoẻn miệng cười, giọng điệu mỉa mai:
" Thế hoá ra đứa con trong bụng Tô Sam Sam không phải của anh sao? cô ta có con với người khác rồi bắt anh đổ vỏ à? Tôi thật không ngờ một Cố Tổng, đầy kiêu ngạo như anh lại cao thượng tới mức đi nuôi con của kẻ khác đấy."
" Trần Mãn Mãn, em có thôi đi không? Không thấy chán sao?"
" Người trả lời câu đó là anh mới đúng, anh không thấy chán khi phải tìm đủ mọi cách hủy hoại tôi sao? Ép tôi sinh con cho anh vốn dĩ là một công cụ lấp vào chỗ trống khi Tô Sam Sam mang thai không phải con anh mà thôi."
" Tôi nói em thôi đi, em bị điếc à."
" Tại sao tôi phải nghe anh? Ngay từ đầu anh đã nhắm đến tôi, chỉ vì tôi giống Tô Sam Sam. Một kẻ tôi chưa bao giờ thấy mặt, rốt cuộc tôi giống cô ta ở chỗ nào, anh nói đi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867865/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.