Bệnh viện nổi tiếng.
Mãn Mãn được bế vào bệnh viện trong tình trạng nguy kịch, mất máu khá nhiều, Cố Minh Thiên đã gặp lại bác sĩ đã từng giúp cô khi cô bị dị ứng và ngất xỉu đi.
Phòng cấp cứu được bật lên.
Tận một tiếng sau, mọi thứ cũng kết thúc, một bác sĩ bước ra, sắc mặt mệt mỏi bình thản nói:
" Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, người nhà cứ yên tâm đi."
Cố Minh Thiên nghe xong, mặt cũng không một chút cảm xúc, chỉ đáp lại một câu lạnh ngắt " Chăm sóc cô ta giúp tôi."
Rồi quay người đi đâu đấy.
Bác sĩ ngẩn người, vô cùng khó hiểu mà thắc mắc trong lòng, " Cái con người này, đúng kiểu vô tình." Thở dài đầy bất lực.
Vài ngày sau.
Mãn Mãn hôn mê tận ba ngày trong bệnh viện, theo bác sĩ chuẩn đoán " Cơ thể của cô đã vốn yếu ớt rồi, tinh thần không ổn định, dạo gần đây có vẻ đã chịu rất nhiều những cú sốc, đả kích, cần quan tâm và để ý cô ấy nhiều hơn, tránh tình trạng sinh ra tiêu cực mà tự sát lần nữa."
Cố Minh Thiên lạnh giọng " ừm."
Làm trong nghề bao nhiêu năm, đây là lần đầu tiên bác sĩ gặp cái trường hợp khó hiểu này, hắn không nói gì thêm, để lại không gian yên tĩnh cho hai người.
Anh khẽ nhíu mày, nhìn vào khuôn mặt đang hôn mê, giọng nói đầy khó chịu " Tỉnh rồi còn không dậy, muốn trốn tránh tôi đến vậy sao?"
Mãn Mãn không biết đã tỉnh từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867841/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.