" Đứng lại, tất cả mau cản hắn lại."
Bên ngoài đột nhiên ồn ào, tiếng nói hô hoán của tất cả vệ sĩ, đang tiến về chỗ của hai người.
Cố Minh Thiên nhíu mày khó chịu, nghĩ thầm trong lòng " Phải trừ lượng bọn này."
" Bên ngoài xảy ra chuyện gì vậy?"
" Không cần bận tâm, chuyện của cô bây giờ là mang thai."
" Tôi..."
Còn chưa kịp nói xong, thì cánh cửa bỗng chốc bị mở tung ra " Rầm".
Cả hai người bị làm cho giật mình.
Một người thanh niên chừng khoảng 25 tuổi, nhan sắc bình thường, chạy vào với vẻ mặt hốt hoảng " Mãn Mãn, các người nhốt Mãn Mãn của tôi ở đâu."
" Mau đuổi hắn ra ngoài."
Đám vệ sĩ cũng xông vào ngay sau đó, lôi người thanh niên đó ra, nhưng hắn quả quyết vùng vẫy, không chịu đi, còn gọi lớn tên ' Mãn Mãn, Trần Mãn Mãn, em đang ở đâu."
Bất chợt Mãn Mãn nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc.
Cái tên vô thức đọc lên từ miệng Mãn Mãn " Du Ẩn?"
" Du Ẩn? Hắn là ai?" Ánh mắt như muốn ăn sống cô vậy.
Mãn Mãn không trả lời anh, vùng vẫy thoát khỏi vòng ta của Cố Minh Thiên " Anh mau thả tôi xuống."
Nghe giọng nói này, Du Ẩn đang bị đám vệ sĩ khống chế dưới đất, liền vui mừng gọi tên " Mãn Mãn là em đúng không? Mãn Mãn"
Đúng là không thể nhầm lẫn được, trong lòng cô bỗng chốc vui hẳn lên, gọi to tên hắn " Du Ẩn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867833/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.