Sau một canh giờ, anh bước ra, điềm đạm nói.
"Cho người đến giúp cô ta thay đồ, rồi đưa về."
" Vâng!"
Lúc này trong căn phòng nhỏ ấy, trên chiếc giường đầy vết tích, một mớ hỗn lộn cùng với những mảnh vải bị xé rách, cơ thể cô không một mảnh vải che thân, khắp người đều là dấu vết anh để lại, ánh mắt thẫn thờ nhìn về phía không có chủ đích.
Đôi mắt cô lại cay cay, hai hàng lệ cứ vậy mà rơi xuống, cô hận anh đã cướp đi lần đầu của cô, hận anh mọi thứ, tất cả con người của anh.
Ngồi trên giường, cô khom lưng lại, ôm lấy hai đầu gối, rồi bật khóc nức nở, giọng lí nhí gọi tên cha mẹ.
" Ba ơi, mẹ ơi."
Trên đường về nhà, anh không ngừng nghĩ đến hình ảnh của cô lúc trên giường, thật sự rất lạ, có vẻ như cơ thể cô đã thành công gây sự chú ý của anh.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, anh nghe máy.
" Alo."
Đầu dây bên kia, giọng nói yểu điệu, nhẹ nhàng cất lên.
" Anh rể, anh đang ở đâu vậy? Bác gái muốn gặp anh này."
" Tôi sẽ về ngay."
Rồi anh tắt máy, nhỏ giọng nói với tài xế.
" Cho người đưa cô ta về chỗ tôi, càng sớm càng tốt."
" Vâng! Thưa Cố Tổng."
Cơ thể anh ngả ra phía sau, đôi mắt nhắm lại, hít thở một hơi thật dài, bắt đầu ngủ một giấc thư giãn, có lẽ anh đã rất mệt mỏi, công việc, tình cảm đến ngay cả đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thue-cho-anh/2867788/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.