Cố tình, Tần Mạc còn thấp giọng hỏi thiếu niên một câu: “ Sờ thích không?”
Bạc Cửu đại khái còn chưa kịp phản ứng được hoàn cảnh của mình, rất tự nhiên ở kia nghiêm túc gật gật đầu: “Sờ thật không tồi nha...”
Từ sau khi biết được đại thần chính là tiểu sủng vật theo cô lúc còn bé, cô còn có cái gì cần phải cố kỵ nữa, có phải hay không?
Lúc còn nhỏ cũng nhiều lần đẩy ngã như vậy mà.
Sờ một chút chắc cũng không sao đâu nhỉ?
Đôi mắt thiếu niên cười đến nheo lại thành hình trăng khuyết, nhìn qua liền khiến người ta muốn xoa xoa một phen.
Tần Mạc dựa lại gần sát bên tai Bạc Cửu.
“A~”
Bỗng nhiên “a” một tiếng
Lâm Trầm Đào ở bên kia lắc lắc đầu, tuy rằng không biết vì sao, nhưng hắn chính là có một loại cảm giác.
Tiểu Hắc Đào chết chắc rồi!!!
Nhưng cố tình người nào đó lại giống như là thổ hào, còn ở kia hướng về phía Tần Mạc ngây ngô cười cười.
Hướng lão hổ cười??
Lão hổ còn có thể nhịn cậu sao?
Tiểu Hắc Đào, chỉ số thông minh của cậu, là bị ăn luôn rồi à?
“Kế tiếp, là nhiệm vụ cuối cùng.”
Tổ tiết mục nhìn trời sắp chuyển sang đêm tối.
“Tới hồ, thi đấu bơi lội.”
Lâm Trầm Đào bỗng phát hiện ra rằng, chỉ cần không phảỉ là những đề mục liên quan đến gay, hắn đều có thể tiếp thu được.
Hơn nữa …
Trò mật thất tử vong khủng bố như vậy hắn còn chơi qua được, còn có gì đáng sợ nữa chứ!
Dù sao cũng không phải hắn lên, có đội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/1131783/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.