Chương trước
Chương sau
Chỉ là, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy bạn nhỏ kia, Bạc Cửu liền quên mất tiểu hỏa tiễn tồn tại.
Cha cô tuyệt đối là đang lừa cô.
Nói cái gì mà bạn đồng lứa tuổi.
Rõ ràng là một con búp bê Tây Dương.
Đặc biệt là ở thời điểm hắn nói chuyện, quả thật là lễ phép.
So với búp bê Tây Dương ở trước mắt, sủng vật tiểu hỏa tiễn này, thật sự không thú vị nữa.
Vì thế cô vô cùng không khống chế được nhìn mấy lần, lần đầu tiên gặp mặt, liền đem người ta đẩy ngã xuống.
Thực rõ ràng chính là, đồng bạn kia không cảm nhận được sự nhiệt tình của cô, ngược lại xoa xoa trán, dùng thanh âm cao quý lạnh lẽo cảnh cáo cô: “ Đứng lên.”
Cô lúc ấy thật sự là bị quỷ ám, cảm thấy tiểu đồng bạn quá đáng yêu, lại không khống chế được, hướng mặt người nọ, hôn bẹp một cái.
Lúc ấy sắc mặt tiểu đồng bạn đều thay đổi, khuôn mặt đỏ lên nổi giận đùng đùng, nhìn cô như nhìn cả ngàn con vi khuẩn, hận không thể một đá hất văng cô!
Khi đó Bạc Cửu còn cảm thấy, tiểu đồng bạn không có cảm nhận được nhiệt tình của cô, mới có thể ghét bỏ cô như vậy, đành ủy khuất đứng ở kia, xoa xoa cục sưng ở trên đầu mình, đem tất cả đồ tốt nhất mang ra để lấy lòng búp bê Tây Dương, thuận tiện hỏi búp bê Tây Dương một câu: “ Cậu bao nhiêu tiền một cân?”
“ Để làm gì.”
Búp bê Tây Dương tựa hồ đối với bàn phím của cô cảm thấy hứng thú, ngữ khí lạnh nhạt nhả ra ba chữ.
Búp bê Tây Dương sao, đều có chút tính cách kì lạ, cái này Bạc Cửu có thể hiểu!
“ Tớ mua cậu a, cậu trở thành vật yêu thích của tớ.”
Bạc Cửu khom lưng đem túi tiền nhỏ của mình đều đổ ra hết.
Búp bê Tây Dương nghe cô nói xong, như thể không nhịn được nữa, gõ gõ đầu cô: “ Cậu là đồ ngốc sao, mua người không mua bằng cân được.”
“ Ách.” Bạc Cửu mất mát một chút, lại nói: “ Vậy không đưa tiền cho cậu, về sau tớ nuôi cậu cũng giống nhau thôi.”
Búp bê Tây Dương gân xanh đều nổi lên: “ Ai cần cậu nuôi.”
“ Không cần thẹn thùng.”
Cô rất hiểu cảm giác của búp bê Tây Dương.
Búp bê Tây Dương trừng mắt nhìn cô nửa ngày: “ Cậu tốt nhất hiện tại nên ngậm miệng cho tôi.”
“ Được a, thẹn thùng còn không cho người ta nói, tớ biết, tớ biết, cậu vừa rồi ăn rất nhiều chocolate, thích ăn có phải không, tớ lại đi trộm thêm một chút.”
Bạc Cửu cảm thấy lúc đó búp bê Tây Dương thật khó chiều.
Căn bản không đoán được tâm tư của hắn.
Chỉ là nếu đã chuẩn bị mang về làm sủng vật để nuôi, cô còn biết làm sao chứ.
Không chiều không được a, chính là muốn sủng.
Từ đó về sau, phương thức cô nhìn thấy sủng vật , đều là đẩy ngã, xoa xoa, chơi thân mật.
Sủng vật nhà cô cái gì cũng tốt, lớn lên lại xinh đẹp, ăn cái gì mà đẹp như vậy, còn mang theo mấy cuốn sách cô nhìn tháy là đau đầu, số lần mắng cô ngu ngốc ngày càng tăng, nhưng vẫn rất tuấn tú, chỉ có tính tình là không tốt, dễ dàng xấu hổ, trước mặt người khác luôn luôn thẹn thùng.
Trước đây Bạc Cửu luôn buồn bực.
Quan hệ thật tốt đi, tiểu sủng vật sao lại luôn ngượng ngùng như vậy chứ.
Hiện tại Bạc Cửu đã rõ.
Nếu để đại thần biết được trước kia người luôn đem anh ấy đẩy ngã chính là mình.
Không chừng đại thần sẽ trực tiếp nheo mắt đem cô ném xuống biển làm mồi cho cá mập.
Phân kính đạo diễn thấy thiếu niên im lặng hồi lâu, giật giật: “ Suy nghĩ cái gì vậy?”
Chuyện trước đây mình làm thế nào đem đại thần đẩy ngã, tốt nhất là không nên để ai biết được.
Cô tự mình vụng tộm nhớ tới là được.
Ngoài ý muốn cùng sủng vật lúc nhỏ gặp lại.
Hơn nữa người này còn là đại thần.
Cảm giác thật vi diệu!!!
Nói thật, Bạc Cửu trước giờ chưa từng nghĩ tới một bảo bối búp bê Tây Dương đáng yêu như vậy.
Sau khi trưởng thành lại là một bộ dáng đại thần thế này.
Ngoại hình tuấn mỹ, hơi thở nhiễm huyết, còn kèm theo hương vị sứ giả ác ma ….
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.