Chương trước
Chương sau
Editor: Tiểu Linhh.
Beta: Sunshine ^^.
Ngón tay Tần Mạc chạm vào vết đỏ trên cổ tay trắng nõn kia, trong mắt ẩn chứa lệ khí: “Hôm nay cậu cùng Phong Dật đi ra ngoài, rốt cuộc là đi đâu?”
Chuyện đã đến nước này, Tống luật sư đương nhiên sẽ không giấu giếm, huống chi hắn biết rõ BOSS nhà mình rất thông minh: “Đồn công an.”
Thời điểm vừa nói ra ba chữ kia.
Tần Mạc cảm thấy không có ngoài dự đoán, ngược lại hỏi vấn đề thứ hai: “Người bắt em trai tôi đi là ai?”
Tống luật sư dừng một chút mới nói: “Là Vu tiểu thư, căn cứ theo lời Vu tiểu thư nói, Cửu thiếu gia và Tổ Trọng Án có liên quan đến vụ án, phía trên ra lệnh tạm giữ cậu ấy là nghi phạm, cho nên tiến hành tra hỏi.”
“Tra hỏi?” Lời nói Tần Mạc lạnh tới cực điểm: “Khi nào Tổ Trọng Án ở đồn công an tiến hành tra hỏi vụ án? Đây không giống bình thường bắt người vào đồn như vậy, Hoàng cục cũng cho phép?”
Tống luật sư nắm điện thoại lui ra ngoài một chút, lắc đầu nói: “Hoàng cục cũng không biết.”
” Được, rất tốt.” Khi Tần Mạc nói ra ba chữ này đáy mắt đều lạnh như băng: “Điều tra xem là ai chống lưng cho Vu Chân để cô ta muốn bắt người thì bắt.”
Tống luật sư do dự một chút: “Tra Vu gia bên kia sao?”
” Tra toàn bộ.” Tần Mạc cụp mắt xuống nhìn có vẻ lãnh đạm nhưng lại để cho người khác khi nhìn vào mắt anh lại cảm thấy lạnh lẽo từ tận đáy lòng.
Tống luật sư biết lần này Tần tổng thực sự muốn ra tay.
Chẳng qua là, vị Bạc thiếu gia kia có quan trọng như vậy sao?
Quan trọng đến ngay cả Vu gia, Tần tổng cũng động tay vào?
Rất hiển nhiên Tần Mạc không chỉ động tay vào Vu gia mà còn phải đích thân đi đến.
“Đến Vu gia.”
Tần Mạc cúp điện thoại, cổ tay vạch qua lòng bàn tay thiếu niên, rất thờ ơ nói ra ba chữ.
Những người quen thuộc Tần Mạc đều biết.
Tần Mạc càng thờ ơ lại càng nguy hiểm.
Trương phó quan không nhịn được nói: “Cứ như vậy mà đi? Có cần nói cho An lão gia biết không?”
“Ông cảm thấy điều tra vụ này thích hợp nói cho ông ngoại?”
Tần Mạc hỏi ngược lại.
Trương phó quan lập tức im lặng.
Cho dù là không ngủ say, Bạc Cửu cũng không nghe rõ hai người trên xe nói cái gì nhưng vẫn biết có người đang nói chuyện.
Mặt lại lần nữa chôn vào.
Ngược lại chôn như vậy lập tức kéo về toàn bộ sự chú ý của Tần Mạc.
Mặc dù có một suy nghĩ rất không nên có vào lúc này.
Nhưng nhìn khuôn vùi mặt ở giữa hai chân anh.
Anh quả thật rất muốn.
Rất muốn ở trên xe làm một số chuyện đối với thiếu niên.
Mà, hắn cũng thật sự làm như vậy.
Khi xe tiến vào đường hầm.
Toàn bộ ánh sáng đều bị che khuất.
Tần Mạc liền cúi đầu, môi mỏng hôn lên cổ tay mang theo ấn đỏ của thiếu niên.
Không bị nhìn thấy là không có khả năng.
Hai mắt Trương phó quan đều trợn to.
May là ông đã kịp giữ lại trong lòng không có thốt ra lời.
Ông cho tới bây giờ cũng không nghĩ rằng sẽ có một ngày thấy thiếu gia đi hôn một nam nhân.
Mặc dù chỉ là cổ tay.
Nhưng là sự sủng ái từ trong ra ngoài đều hiện hết lên trên mặt khiến người ta kinh ngạc!
Lòng bàn tay không khỏi ra rất nhiều mồ hôi lạnh.
Thiếu gia thật giống như không có chút nào để ý ngước mắt lên rất lạnh nhạt để cho Trương phó quan biết rõ một chuyện.
Sau khi thấy cảnh này sợ rằng tài xế mà ông thay thế đã thấy chuyện này thường xuyên.
Chẳng qua … Ai có thể nói cho ông biết tại sao thiếu gia lại thích cậu thiếu niên này a a a a!
Tựa hồ người trong ngực rất hài lòng khi có người tiến lại gần, khóe miệng Tần Mạc cong lên một chút, ngón tay vuốt tóc thiếu niên cho đến khi ra khỏi đường hầm anh mới ngừng động tác lại, mắt thấy sắp đến biệt thự Vu gia, sắc mặt trầm xuống giống như đêm đen, không có một chút nhiệt độ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.