Chương trước
Chương sau
Editor: Sunshine ^^
Rốt cuộc là đã trải qua chuyện gì.
Không có người nào biết.
Một số fan Hắc Đào lại có chút sốt ruột.
Nhưng bọn họ rất rõ ràng, lúc này bất luận là thanh âm gì đều sẽ ảnh hưởng đến việc thiếu niên phát huy.
“Tới! Hai đại sát thủ chân chính quyết đấu!”
Lâm Trầm Đào cầm trường kiếm đứng ở thành trước, trường thương dựng ở sau người, trường bào phần phật.
“Chờ một chút, nơi đó không chỉ có Lâm Trầm Đào, còn có —— điền kính!”
Tức khắc!
Tâm mỗi người đều run lên.
Làm Hắc Đào Z trở về không được.
Hơn nữa thực rõ ràng, thiếu niên cũng không có ý định trở về.
Hai tròng mắt kia đen đến mức tận cùng, chỉ còn lại thành đối phương.
“Một đôi nhị?”
“Hiện tại loại tình huống này chỉ có thể một đôi nhị.”
“Ý của cậu là nói ngạnh thượng?”
“Đây là cơ hội duy nhất của Đế Minh, những người còn lại không có sống lại, chỉ cần Hắc Đào Z thắng trận này, là có thể đánh tới thành.”
“Chính là một đôi nhị, không có khả năng thắng, kia chính là Lâm Trầm Đào hòa điền kính.”
“Chờ một chút, đó là cái gì!”
Trên màn hình, Hắc Đào Z nghiêng người nhảy, cũng không có hướng tới Lâm Trầm Đào công kích, mà là nhảy vào bụi cỏ tránh đi một kích, lại hướng tới phương hướng điền kính đâm tới.
Bởi vì tốc độ quá nhanh, không ai có thể thấy rõ động tác thiếu niên như thế nào.
Chỉ kịp nhìn thấy trên chiến phục của thiếu niên bởi vì ám sát mà phát ra ngân quang.
Mãn bình màu bạc, làm mọi người không khỏi hít vào một hơi thật mạnh.
“Tam! Ba ngàn đao trảm!”
“Đó là ba ngàn đao trảm của Tần thần!”
Nếu nói trước kia còn có fan Tần bởi vì Tần Mạc bị đoạt mà chướng mắt Hắc Đào Z vẫn luôn mạnh mẽ gán ghép CP.
Giờ khắc này, ngay cả bọn họ cũng bị chấn động.
Ba ngàn đao trảm, sở dĩ gọi là ba ngàn đao trảm, là bởi vì góc độ ám sát cùng thao tác đi vị hoàn mỹ kết hợp ra, khi giết người với tốc độ quá nhanh, thế cho nên sẽ tạo thành một loại ảo giác thị giác.
Nhìn không rõ đi lại như thế nào, chỉ có thể nhìn thấy trên màn hình hiện lên màu bạc.
Ống tay áo bay phảng phất trong không gian mang theo một loại khí tràng không người nào có thể địch nổi.
“Xinh đẹp!”
Ngay cả người giải thích đều nhịn không được thốt lên lời ca ngợi.
Ngay sau đó liền nghe được một trận âm hiệu truyền tới.
“K, O!”
Điền kính ngã thật mạnh xuống trên mặt đất.
Ngân quang còn không có rơi xuống.
Thiếu niên ngón tay hạ xuống vang lên tiếng “lộc cộc”.
Tiết tấu giàu có như vậy.
Tay di chuyển con chuột, hướng phía trên nhấn xuống, hình thành một công kích hình cung.
Lâm Trầm Đào cũng không có lui, mà là đi lên nghênh đón, phát ra đại chiêu.
Thiếu niên lại bắt đầu đi vị xinh đẹp.
Chỉ là lúc này đây.
Lâm Trầm Đào đã mở miệng: “Đồng quy vu tận đi, Tiểu Hắc Đào!”
Song, sát!
Thời điểm hai chữ này xẹt qua màn hình.
Mọi người còn chưa kịp vui mừng.
Thiếu niên tay giống như trật một chút.
Một giọt máu cuối cùng còn sót lại, cũng bị binh tuyến tiêu ma giết cạn sạch.
“Gia!”
Từ khi trò chơi bắt đầu cho tới nay.
Mọi người lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên bỏ mình.
Hai người giải thích cũng dừng một chút.
“Vừa rồi thao tác kia của cậu ấy.”
“Thủ pháp không đúng, chắc hẳn là bị thân thể ảnh hưởng.”
Cũng liền nói nếu không phải bởi vì thân thể không thoải mái, Hắc Đào Z sẽ lui về phía sau một bước, hồi máu, lại về phía trước công thành.
Khi thiếu niên nói “Gia”.
Tất cả mọi người cảm giác được một trận hô hấp căng thẳng.
Đế Minh bên này là bị đoàn diệt.
Mà đối phương ba người đã sống lại.
Tiết Dao Dao nắm chặt con chuột: “19, 18……”
Không còn kịp rồi.
Thời điểm còn dư lại 4 giây, đối phương đã mang binh tuyến vọt tới trung tâm thành Đế Minh.
Tiết Dao Dao vừa mới chạy ra.
Liền nghe được một tiếng thanh thúy.
Hai chữ rất lớn hiện trên màn hình —— thất bại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.