Chương trước
Chương sau
Editor: Người qua đường Mặc Quân Nhiên
Rốt cuộc ở giữa các đồng đội, mọi việc đều không có gì.
Chơi game sao có thể bất tử?
Trừ phi người biến thái như Tần Thần.
Nhân vật của COCO cũng không lâu liền hồi sinh, cao hứng cùng phấn chấn xuất phát.
Nhưng Hàn Tố Tố vẫn chưa từ bỏ ý định, nói thêm: “Thật lạnh lùng, COCO xin lỗi cậu ta, hắn sao có thể nói thế? Lại đối với Tiết Dao Dao khá tốt a.”
“Che chở đó ư?”
Các fan tiếp tục bởi COCO chết mà ai oán nói chuyện.
“Cái nữ nhân béo kia quan trọng bằng COCO sao? Không biết Hắc Đào Z nghĩ cái gì nữa.”
“Nói không chừng quan hệ mập mờ gì đó.”
“A, tốt nhất cậu ta đem thái độ sửa lại một chút. Nói cách khác, nếu thua liền cùng chúng ta so đo.”
Có mấy fan không hiểu chuyện vẫn xuyên tạc ý tứ thần tượng một cách kì quái, nghe người ngoài châm ngòi.
Chơi game, phải biết, làm chỉ huy trong chiến trường, mệnh lệnh chính là lời nói nhắn gọn, nhiều ý nghĩa.
Ấy mà, trên thực tế, càng đánh hung hăng, Phó Cửu càng có thể chứng minh thực lực của một đội trưởng thực thụ, rốt cuộc bản thân thế nào.
Cô luôn đánh một mình, hiếm khi cùng ai phối hợp.
Đánh một mình chỉ cần biết phương hướng của bản thân là tốt rồi, không cần cân nhắc nhiều vậy a.
Mặc dù cô đã từng chỉ huy qua, cũng là công kích **** nhân vật.
Giống thế này, thật sự là chân chính thực lực đoàn đội phối hợp cùng nhau.
Đặc biệt, trận đấu đã ở giữa rồi.l
“Lá chắn đi phía trước, Dao Dao và COCO chạy đến điểm này. Tôi ở đằng sau, một người khác ở bên trái mai phục. Lâm Phong, chúng ta cùng đấu, ngươi liền ẩn thân, theo sau bọn họ sắp xếp pháp sư”
“Tốt!”
Thời điểm chiến đội thập phần chú ý trước công kích cái gì, sau cái gì. Sát sau là thích khách thường xuyên gây sự nhưng thế nào cũng phải đoán kỹ thuật.
Nhưng mà, đột nhiên tranh cãi nảy ra.
Fan COCO bên kia lại chỉ nhìn mặt ngoài: ” Tất cả đều vây quanh hắn? Ý tứ gì chứ?”
Hàn Tố Tố chua chát tiếp lời: ” Một phó đội nho nhỏ, có bản lĩnh thì trực tiếp đánh a, đứng giữa đồng đội làm cái gì? Không phải cậu ta sợ chết đi? Muốn mọi người thay mình?”.
Lời nói có kỹ xảo. Bởi, chỉ cần Đế Minh chết một người, cô ta liền chỉ trích là vì Hắc Đào Z mới chết.
Vấn đề là, đoạn đối thoại này đối với chiến đội mang theo tai nghe, một câu cũng không biết.
Trên màn hình, ánh mắt thiếu niên vững vàng mà bình tĩnh, tay đặt ở bàn phím lướt nhanh, từ “đánh” hiện ra, lập tức hướng xạ thủ đối phương đặt trong tầm ngắm.
COCO chạy tới phụ trợ, địch nhân tức khắc rớt nửa thanh máu, còn choáng váng đứng chết chân.
Đương nhiên, hắn ta là một chiến binh, không dễ chết như vậy, hẳn là muốn phản công!
Chính là lá chắn của đối phương trúng đại chiêu trước đó, liền ý thức được không xong!
Xác thật là không xong!
Bởi vì ngay lúc đó, Z tiến về trước một bước, đồng thời đóng băng trụ và xạ thủ kia, vũ trận a!
Suốt trận đấy có ba người: xạ thủ, phụ trợ và lá chắn.
“Bùm” một tiếng, cả pháp trận trung ương, mọi người rớt máu cùng đặc biệt giảm tốc độ.
Thật đáng buồn, đối phương chẳng còn đại chiêu gây sức ép với trận pháo của Phó Cửu.
Lá chắn, xạ thủ muốn dùng nữa cũng đã không còn kịp, chỉ còn trông cậy vào pháp sư tiêu diệt Đại Z!
Tất nhiên, pháp sư đã ra tay, cầu lửa lớn quét ngang.
Chỉ là, Đế Minh bên này còn lá chắn thịt, rắn chắc bước từng bước chặt chẽ, các đồng đội ở sau lập tức công kích. Đáng nói, Lâm Phong bỗng phát ra một trận chém giết hung hăng!
Pháp sư của chiến địch lại rớt hơn phân nửa thanh máu.
Bất quá, pháp sư tuy đã mất uy hiếp, thích khách vẫn muốn cận chiến.
Không có một giây đồng hô liền truyền đến từ ngữ ngắn gọn,
K.O!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.