*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor:Ân Ân
Nếu trước kia không có thích quá.
Liền sẽ không thay đổi thành bộ dạng đáng sợ như thế.
Một ít người luôn có lòng tự trọng quá lớn.
Hi sinh nhiều như thế lại không được đáp trả,cô nhất quyết phải khiến hắn hối hận.
Hơn nữa lúc nãy gặp nhau cũng không chú ý đến cô,cô mang nhiều người đến như thế,cũng đủ đem không khí trở nên sôi nổi.
Nhìn chung quanh bốn phía một vòng,Hàn Tố Tố dẫn người trực tiếp ngồi ở phía ngoài của fan Hắc Đào,chờ các tuyển thủ vào bàn.
Mỗi cái chiến đội đều có khu nghỉ ngơi.
Phong Dật lo liệu fan của Đế Minh xong,lúc sau liền tới khu nghỉ ngơi, mỉm cười: “Cuối cùng cũng tới hết rồi sao? “
”Đương nhiên. “Lâm Phong câu môi,thân mặc chiến phục màu đen,đem cánh tay đặt trên vai Vân Hổ.
Vân Hổ như cũ trầm mặc không nói gì,nhưng cặp mắt lại lộ rõ vẻ hoang mang.
Phong Thượng nói lắp: “Đội.. đội trưởng còn… còn chưa có tới. “
Phong Dật lặng người,hắn tới sớm như vậy chính là muốn nói cho mọi người chuyện này,lần thi đấu thứ mười lăm này,Tần Mạc sẽ không xuất hiện.
Suy nghĩ là một chuyện,nhưng như thế nào mở miệng lại là một chuyện, bởi vì thi đấu ngay trước mặt, Tần Thần rời đi nhất định sẽ ảnh hưởng lớn đến tất cả đội viên.
Ngay lúc này,liền nghe bên tai một tiếng động lớn!
Ván trượt màu đen phá tan cửa gỗ,sau đó xuất hiện thân ảnh thiếu niên tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-thieu-sung-trong-long-nam-than-quoc-dan-la-nu-sinh/1131694/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.