Chương trước
Chương sau
Editor:NM
Cho nên anh mới có thể kêu Mập Mạp tiến hành điều tra hành tung.
Nhưng sự thật chứng minh, cũng không phải.
Tần Mạc cúp điện thoại, một tay bỏ vào túi quần, đôi mắt nhìn về hướng thiếu niên.
Ai cũng không biết anh đang suy nghĩ cái gì.
Chỉ là ba giây sau không sai biệt lắm.
Anh lại một lần nữa cầm điện thoại, gọi cho một dãy số: “Giúp tôi điều tra thông tin cá nhân.”
“Được, đội trưởng, anh nói đi,điều tra ai?” Mập Mạp thích nhất là làm chuyện này: “Có quan hệ với cảnh sát sao?”
Ánh mắt Tần Mạc đen xuống: “Không, cùng cảnh sát không có quan hệ, điều tra Cửu một chút.”
“Ai?” Mập Mạp cho rằng tai của mình xảy ra vấn đề, nĩa ăn mì gói cũng rớt xuống.
Tiếng nói của Tần Mạc lại không có một chút biên hóa: “Cậu không có nghe lầm, là điều tra Phó Cửu, điều tra từ đầu, tất cả thông tin chi tiết điều tra được đều phải nói cho tôi.”
“Không phải, đội trưởng, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Vì sao đột nhiên muốn điều tra Tiểu Hắc Đào?” Mập Mạp không rõ.
Tần Mạc lại chỉ cho hắn hai chữ: “Đi tra.”
Mập Mạp rất rõ ràng, đội trưởng như lúc này không thể đắc tội, hơn nữa hắn rõ ràng nhất chính là nếu chuyện này đến cảnh sát cũng không được nói, khẳng định là một chuyện phi thường trọng yếu.
Tiểu Hắc Đào rốt cuộc là làm cái gì.
Sao đội trưởng lại đột nhiên làm như vậy?
Mập Mạp không dám hỏi lại.
Bởi vì hắn có thể cảm giác ra vấn đề này tốt nhất đừng hỏi.
Mà lúc này thiếu niên đã quyết định trở lại thân phận Z của cô.
Bạc Cửu, là tên chân chính của cô.
Ra quyết định này là bởi vì thời điểm đã tới rồi.
Từ lúc bắt đầu Phó Cửu liền biết một khi côg lại lần nữa khởi động kỹ năng hacker, một ngày nào đó cô sẽ bị đại thần hoài nghi.
Hiện tại ngày này đã tới.
Đều đã dự kiến.
Nhưng cô lại không muốn đánh vỡ quan hệ hiện tại giữa mình với đại thần.
Cho nên, chỉ có thể kéo dài, có thể kéo dài bao lâu tính bao lâu.
Ít nhất phải đợi cô đánh xong trận thi đấu cả nước, lại đi thừa nhận cái thân phận kia.
Sau khi khôi phục thân phận, Bạc Cửu liền rõ ràng hơn vị trí của mình.
Đại thần sẽ không lập tức phát hiện ra cô.
Bởi vì chuyện trọng sinh này, không có bao nhiêu người sẽ nghĩ đến.
Nghĩ đến đây, Bạc Cửu cười một chút, là cái loại cười rất soái.
Lúc này đây, sẽ là cô thắng hay là đại thần thắng?
Mặc kệ ai thắng.
Cô nghĩ cô sẽ không quên, bóng dáng cao lớn như cây tùng bách kia.
Mặc dù không phải là một chiến hào, thậm chí là địch.
Cô cũng rất cao hứng.
Bởi vì, đối thủ của cô là một người có tam quan hoàn mỹ, không phải là một kẻ nào khác.
Khi đó, ngay cả bản thân Z cũng không rõ ràng lắm.
Ở trong thế giới của cô.
Một đối thủ trở nên quan trọng như thế mang ý nghĩa gì……
Bằng vào bản lĩnh của Tần Mạc, sẽ không ai biết được anh nghe điện thoại của ai, bởi vì thời điểm anh đi về, điện thoại đã tắt, một tay bỏ trong túi quần, sẽ chỉ làm người khác cảm giác được anh sinh ra đã tuấn mỹ.
Các em gái nhìn thấy, nhịn không được lại đi tag Đại Hắc Đào nhà các cô.
“Thấy Tần thần, như vậy chẳng lẽ cậu thật sự không muốn hôn anh ấy sao?”
“Đại Hắc Đào của ta đang thẹn thùng, ngầm nói là hôn, nhưng ngoài hôn ra còn có thể làm chút chuyện khác! Dù sao Đại Hắc Đào của ta cũng tự xưng là công!”
“Yếu ớt nói một câu, lại chỉ có thể lần này đến lần khác khẳng định mình là công, thật đáng yêu.”
“Tóm lại đây là tiểu thụ đang tìm biện pháp dỗ bạn trai!”
“Cả giận dỗi cũng muốn phát thức ăn cho chó, tôi muốn tĩnh lặng.”
Không khí trong nhà ăn ngọt ngào y như không khí trên Weibo.
Lâm Phong sau khi ăn cơm xong liền nhịn không được liền lôi kéo Vân Hổ chạy ra ngoài.
Có thể thấy được, hiện trường sẽ sôi trào thành cái bộ dáng gì ……
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.