Chương trước
Chương sau
Edit: Cẩm Quỳ
Beta:NM
Buổi sáng 9 giờ.
Cửa cục cảnh sát.
Truyền thông vẫn chưa nhiều.
“Nghe nói ở trên mạng đã có người thả ra tin tức, so với cảnh sát còn nhanh hơn một bước, đem người liên lụy đến vụ án này toàn bộ đều tìm ra, xin hỏi cục trưởng Hoàng, đây là thật chăng?”
“Còn có người nói chuyện này nhiều nhất chỉ xem như giao dịch quyền sắc (sắc đẹp và quyền lực),học sinh cao trung không phải không có người có năng lực phân biệt thị phi, vì sao các cô phải đáp ứng, có phải nhìn trúng ích lợi gì hay không?”
“Người bị hại đâu? Cục trưởng Hoàng không tiện trả lời, có thể hay không để người bị hại ra nói mấy câu? “
Phó Cửu nghe những vấn đề đó, cau mày, cùng đại thần từ một cái cửa khác đi vào cục cảnh sát.
Khuôn mặt kia của Tần Mạc nếu xuất hiện ở trước mặt truyền thông, khẳng định sẽ nổ tung chảo.
Cục trưởng Hoàng cũng hiểu được đạo lý này, cho nên sớm phái người ở vị trí riêng chờ, hiện tại nhìn thấy Tần Mạc vừa tiến đến, liền lập tức đi lên đón: “Sự tình thực khó giải quyết, người bị hại……”
Nói tới đây, cục trưởng Hoàng dừng lại, hướng tới Phó Cửu đứng phía sau Tần Mạc nhìn qua: “Đây là?”
“Em trai tôi.” Tần Mạc thanh âm nhàn nhạt: “Nói đi, truyền thông ở bên ngoài nháo lợi hại như vậy, cũng không có chuyện gì là bí mật.”
Cục trưởng Hoàng muốn hỏi là cậu từ khi nào lại có nhiều em trai như vậy, nhưng thực rõ ràng trường hợp như vậy không thích hợp hỏi, chỉ liếc mắt nhìn Tần Mạc một cái, thấp giọng nói: “Người nhà của người bị hại tới. “
Xem ra vấn đề là ở trên người nhà của người bị hại.
Thông minh như Tần Mạc, cơ hồ là nháy mắt liền hiểu ý tứ của cục trưởng Hoàng.
Hai người cùng nhau đi theo cục trưởng Hoàng vào phòng nghỉ.
Nơi đó không chỉ có Lý Mộng Nhiên, còn có mẹ Lý Mộng Nhiên ở đó, ánh mắt cô nhìn qua có chút ngây ngốc, như là chưa tiếp thu kịp sự tình đột nhiên phát sinh này.
Vu Chân ở bên cạnh ngồi ghi chép, như là đang tiến hành xác nhận lần cuối cùng: “Ý của cô là nói vị Dương lão sư vẫn luôn đối với con gái cô rất tốt? “
Sau Phó Cửu nghe thấy dạng câu hỏi như thế, tay để trong ống tay áo có chút biến động, cặp mắt kia cũng đen xuống.
“Tiểu Vu! “Cục trưởng Hoàng đi qua: “Không phải tôi đã nói tạm thời không cần ghi chép sao? “
Vu Chân một ngày không ngủ, đã rất mệt, sắc mặt vừa định trầm xuống, liền thấy Tần Mạc đứng ở cách đó không xa, tiếng nói cũng biến đổi theo: “Một bộ phận lớn truyền thông đều đang chờ kết quả của vụ án này, cục trưởng Hoàng, chúng ta đã kéo dài lâu lắm ri62, phải cho mọi người một công đạo, huống chi công chúng có quyền được biết.”
“Công chúng?” Mẹ của Lý Mộng Nhiên đột nhiên bừng tỉnh: “Ý của cô là muốn đem chuyện này nói cho mọi người biết.”
Vu Chân trấn an nói: “Đây đều là chuyện bình thường, lập án điều tra, cần phải có người bị hại khởi tố.”
“Chúng tôi khi nào nói qua muốn khởi tố.” Mẹ của Lý Mộng Nhiên đứng lên, cảm xúc có chút kích động: “Chuyện này…… Chuyện này nếu bị mọi người biết, con gái của tôi làm sao có thể ở trong trường học được nữa, hàng xóm đều sẽ chỉ chỉ trỏ trỏ, nói tôi như thế nào sẽ có một đứa con gái như vậy, các người phá án không có nghĩ tới hậu quả như vậy sao, vì cái gì muốn công khai? “
Không có ai chú ý tới.
Thời điểm bà nói những lời này.
Cặp mắt của Lý Mộng Nhiên cũng ảm đạm xuống……
Có lẽ, cô nên nghe người kia, tối hôm qua liền rời đi.
Nói vậy, điều mọi người nhớ kỹ là cô lấy cái chết để thể hiện sự trong sạch.
Mà không phải giống như bây giờ, đối mặt với vô số màn ảnh cùng với sự tò mò, suy đoán của mọi người và phản ứng với mẹ cô……
“ Dì”
Đột nhiên, một tiếng nói vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.