Chương trước
Chương sau
Editor:NM
Tần Mạc nghe vậy, ánh mắt nặng nề, chỉ phun một câu: “Thế thì đối với em thi đấu cả nước và Lý Mộng Nhiên, cái gì là quan trọng nhất? “
Đây là một câu hỏi lựa chọn.
Phó Cửu cũng không biết rõ người khi yêu sẽ nghĩ như thế nào, ví dụ như cô cùng Lý Mộng Nhiên nói chuyện yêu đương thì cô sẽ trả lời Lý Mộng Nhiên là quan trọng nhất
Nhưng ở cái vấn đề này, Phó Cửu không muốn nói dối.
“Thi đấu cả nước. “Phó Cửu trả lời xong, lại nói thêm một câu:” Nhưng người khác đều biết Lý Mộng Nhiên là bạn gái của em “
Tần Mạc nhướng mày: “Không có thi đấu cả nước nào quan trọng vấn đề bạn gái. “
”Trước mắt là như thế. “Phó Cửu cảm thấy không biết vì sao hơi thở của đại thần hình như không có lạnh như vừa rồi.
Tần Mạc nhàn nhạt nói: “Không có quan trọng như vậy. “
“Cũng rất quan trọng. “Phó Cửu là muốn cho đại thần biết, cô ra tay là có nguyên nhân.
Tần Mạc không trả lời, ánh mắt lại trầm xuống.
Tiếp theo, anh đem áo khoác cởi ra, tiện tay ném vào trên sô pha, chỉ còn lại áo sơmi trắng bên trong, cổ tay áo cuốn lên, cứ như vậy bỏ vào túi quần nhìn Phó Cửu, rõ ràng là không mở miệng nhưng ý cảnh cáo lại vô cùng mạnh mẽ.
Chỉ số thông minh của Phó Cửu vẫn khá cao, thấy ánh mắt của đại thần không đúng, lập tức im lặng, không nói thêm gì nữa.
“Chỉ một lần này. “Tần Mạc đến gần Phó Cửu, lông mi cong dài che khuất ánh mắt thâm thúy: “Nếu có lần nữa, anh sẽ nhốt em lại. “
Phó Cửu tuyệt đối tin tưởng câu nói này, nhưng nghe đại thần nói vậy thì chắc đã chấp nhận lý đó thoái thác của cô, quả nhiên trước tiên làm bạn trai của Lý Mộng Nhiên là một bước cần thiết để lấy cớ.
Nói vậy cảnh sát bên kia cũng sẽ tìm Lý Mộng Nhiên nói chuyện.
Hiện tại cô chỉ lo lắng một chút.
Bởi vì không có nghĩ tới mình bị đại thần bắt đến đây.
Cho nên điện thoại cũng không có biện pháp gọi.
Bước cuối cùng của kế hoạch chính là muốn nói cho Lý Mộng Nhiên, để cô không đem những gì mình biết nói cho cảnh sát.
Đó không nhất định có nguy hiểm gì, chỉ là tránh không được cảnh sát sẽ tìm cô để hỏi chuyện.
Phó Cửu đang suy nghĩ, liền nghe giọng nam trầm thấp quen thuộc vang lên bên tai: “Em định mặc bộ quần áo nữ này trong bao lâu? “
Phó chín ngước mắt, đối thượng đại thần cặp kia gợn sóng bất kinh mắt, đại thần còn hơi hơi cau mày, như là có chút không quá thích nàng cái dạng này.
Phó Cửu hiểu, một nam thẳngchắc chắn không thể chấp nhận nhìn nam giả nữ.
Đại thần chính là quá thẳng.
Nhưng mà cô không rõ ràng.
Tần Mạc không phải quá thẳng mà là bộ dáng người trước mắt giả nữ sẽ làm anh làm ra một số chuyện rất cực đoan.
Ví dụ như mang theo thiếu niên tiến vào phòng.
Anh nghĩ tới quá nhiều biện pháp trừng phạt thiếu niên.
Trong đó một biện pháp, chính là có được thiếu niên.
Chỉ là rất rõ ràng, một khi làm như vậy, hai người liền sẽ không thể quay lại.
Cho nên mới thu tay.
Người nào đó còn cố tình để bộ dáng này lắc lư trước mặt anh, không có một chút tính tự giác.
“Sau khi về nhà liền thay.” Phó Cửu thấy đại thần vẫn luôn nhìn mình, đại khái cũng đã hiểu về sau không nên mặc đồ nữ trước mặt đại thần, sẽ làm anh liên tiếp nhớ tới hai lần hôn liên tiếp này.
Tần Mạc kéo cổ áo, quay đầu đi tới: “Anh có nói để em về nhà sao?”
Phó Cửu:…… Chẳng lẽ ngủ ở đây thật?
“Hôm nay vì bắt em, dùng não quá độ, cho nên Phó Tiểu Cửu, em tốt nhất ngoan một chút, đừng trêu chọc sự kiên nhẫn của anh.” Tần Mạc nhíu mày, trực tiếp đem áo lông trắng ném tới trên đầu Phó Cửu “Trước tiên đến phòng tắm thay quần áo toàn thân của em đi. “
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.