Chương trước
Chương sau
Tự hủy chương trình tự khởi động, thành công.
Tại đây đồng thời, liền ở trung học Nhất Trung trong văn phòng, mở máy tính, còn nói chuyện phiếm cùng với Dương lão sư.
Phó Cửu cũng không để ý notebook của hắn là như thế nào. Ngay từ đầu, một chữ hắn cũng không đánh. Giao diện trên máy là một khung thoại, mặt trên là cái gì xem ra hắn cũng không hiểu. Hắn tưởng rằng ấn khởi động một lần nữa sẽ đánh được chữ nhưng … cuối cùng vẫn không được., cảm giác như là …máy tính của hắn bị ai thao tác vậy.
Sau lại, màn hình máy tính trước mắt là màu lam?
Hắn đánh vào notebook như thế nào đều không có, tức quá mắng một tiếng “ cái quái gì vậy? ”
Đối phương trong máy tính có dữ liệu, trước tiên là phục chế xong truyền đến ÚSB của Phó Cửu đang cắm ở notebook.
Phó Cửu với tay qua, muốn rút USB ra. An mẫu hậu mở miệng “ Ở đây, chúng ta thường xuyên diễn điện ảnh. Quan trọng hơn là tình tiết này thường luôn diễn ra ở thư phòng, xem ra cũng không phải không có đạo lí ”
Ngón tay Phó Cửu cong lại.
An mẫu hậu nhìn bọn họ khẽ cười: “ Được, lúc nãy là bọn con không chơi trò chơi, mà là ở đây đánh chữ, bác cũng sẽ không nói với tiểu Mạc ”
Hắn là người tính tình lãnh đạm, nên ai ai hắn cũng xem thành ngu ngốc.
Tần gia ai cũng đều như vậy, nếu ai làm sai đề hắn sẽ nhíu mày, không nghĩ ngợi liền nói “ Đề đơn giản như vậy mà ngươi cũng có thể làm sai hay sao ” “ đại thần là như vậy ”.
Phó Cửu nhanh chóng đem USB rút ra, trở tay đặt vào lòng bàn tay, khẽ cười nói “ Bác thay con giữ bí mật nhé ”
Lời này vừa nói ra. Trương thẩm liền đi đến, đối với An mẫu nói “ Phu nhân, Vu tiểu thư tới, đang đợi ở phòng khách.”
“ A Chân? sao cô ấy lại tới đây? ”
An ảnh hậu …có điểm kỳ quái
Phó Cử nắm tay dùng sức khép lại để ngụy trạng
Bây giờ mới được xem ra là không có gì, lúc cô làm người không biiết quỷ không hay.
Bất quá An mẫu cũng là người thông minh, thoáng một cái liền biết được Phó Cửu vùa rồi không đánh Anh Hùng. Xem ra là đã láng phí một cái notebook, nhưng không sao. Dữ liệu tới tay lão sư xem như mục đích của cô đã hoàn thành.
PHÒNG KHÁCH
Tần Mạc ngắt điện thoại, một tay anh bỏ vào túi quần, cứ như vậy đứng ở kia cùng với khuôn mặt lãnh đạm.
Đứng đối diện không ai khác mà chính là Vu Chân.
Phó Cửu nhìn đến khuôn mặt kia một chút, mày đẹp nhíu lại
Đối phương có lẽ không biết cô. nhưng cô nhớ rất rõ đối phương a …. Ở vũ hội hóa trang, cô đem cơ hội khiêu vũ nhường cho cô ta. Chẳng qua là hôm nay Vu Chân không mang tây trang, mà trên vai mang huy chương cảnh phục. Người thường sẽ không mặc đồ như vậy. cho nên, ánh mắt đầu tiên, Phó Cửu đoán được đối phương là ….cảnh sát.
Cũng là loại người mà cô phải tránh tiếp xúc trước tiên.
Vu Chân không nghĩ sẽ có người khác ở Tần gia, nguyên lai là đang nói cái gì đó, nhìn thấy Phó Cửu chợt dừng lại, tiếp theo cười “ An a di, cô gái này là ”
“ Cửu nhi, bạn tốt của Mạc nhi ” An mẫu khóe miệng công lên: “ nhìn con ngạc nhiên như vậy, nghĩ Tần gia chúng ta không có người khác? ” Vu Chân cũng rất nhanh thừa nhận “ Con không nghĩ tới Mạc ca sẽ dẫn người về Tần gia ”
“ Cửu nhi không giống ” An ảnh hậu thật vui vẻ nói, thái độ thản nhiên đến lạ thường. Vu Chân từ trước tới nay cũng chưa có gặp cảnh A di thích ai như vậy. Ngay cả cô cũng không có được. Xem ra người này không có giống nhau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.