Chương trước
Chương sau
"Tôi đây có phải hay không còn phải cám ơn cậu, hả?" Tần Mạc cất giọng hỏi, có chút cảm giác áp bức. 
Phó Cửu lại không sợ hắn, cười nói:" Như thế nào? Mạc ca tính toán lấy thân báo đáp sao? Nếu là như vậy,tôi có thể xem xét không lấy của hồi môn." 
Tần Mạc quét mắt nhìn thiếu niên, nâng tay lên lôi kéo mũ áo của thiếu niên:" Cậu nên cảm thấy may mắn vì là em trai của tôi!"
Kia cô đúng là nhỏ tuổi hơn hắn, Phó Cửu đưa tay lên mũ áo, mắt thấy thịt thơm ngào ngạt được mang lên, cô có thể nghe đến hương vị mặt trên của thịt, có chút tiêu nhỏ,còn có.... Rốt cuộc là ai lại nói không muốn ăn!
Cẩn thận nghĩ lại một chút, Phó Cửu trầm mặc, cùng đường đành quay đầu nhìn lão bản nương hỏi:" Canh trứng gà khi nào thì được vậy?"
"Tới ngay! Tới ngay!". Lão bản nương kia cũng cảm thấy bộ dạng buồn bực của thiếu niên có chút buồn cười, trên mặt đều cười ra nếp nhăn, lại nghĩ đến, đến loại địa phương này chỉ có thể uống canh trứng gà, bộ dạng như vậy cũng có điểm đồng tình.
Phó Cửu:......Lão bản nương, người thực sự là cười quá rõ ràng rồi...Tần Mạc chỉ cười không nói gì, ngồi đối diện Phó Cửu ăn từng ngụm.Vì để phân tán lực chú ý của mình lên thịt, Phó Cửu tính toán hỏi vào chính sự:" Mạc ca, {{{ Anh Hùng }}}nhân vật cùng kĩ năng trang bị phối hợp, anh nhớ kĩ nhiều hay ít?" Hiểu biết chân chính về thực lực của đại thần,cô đến lúc đánh phối hợp mới tốt được, rốt cuộc dã du cùng league vẫn không giống nhau.
Tần Mạc đem ly rượu buông ra, bình tĩnh nói hai chữ:" Toàn bộ"
Phó Cửu bên này còn chưa kịp nói lời nào.Bàn bên cạnh đã truyền đến một trận cười, lắc lắc đầu, đại ý chính là người nói chuyện có hơi quá mức. Chơi Anh Hùng người người đều biết, trong trò chơi nhiều nhân vật như vậy, kĩ năng cũng rất nhiều, càng đừng nói là đủ loại trang bị khác nhau. Người này có bao nhiêu thực lực mà có thể nhớ toàn bộ nhớ kỹ?
Liền tính là trên mạng tìm hiểu cũng không có đầy đủ cả, muốn lừa gạt ai? Phó Cửu cũng hiểu bên ý tứ bàn bên, miệng thiên hạ cũng không có để vào trong mắt.Cô tin tưởng đại thần cũng không có để bụng. Bất quá.....
"Nhớ kĩ như thế nào?"kỹ năng không thành vấn đề nhưng mấy cái trang bị khi nào dùng, nên phối hợp như thế nào....Loại này là dựa vào kinh nghiệm mới được.
Tần Mạc nhìn thiếu niên liếc mắt một cái, thong thả ung dung, nói:" Nghiên cứu một chút trang bị cùng số liệu công kích nhân vật, lại tiến hành phối hợp, muốn ta giảng cho cậu nghe một chút không?" 
Phó Cửu vừa nghe hai chữ vật lý, đầu liền đau:" Không được, phương pháp này không thích hợp với tôi." 
Đại thần quả nhiên không giống người thường. Có người nào chơi game lại dựa vào số liệu công kích. Đây là làm cho mấy người làm kỹ thuật thất nghiệp? Nghĩ đến đây, Phó Cửu không khỏi nói thầm một câu:" Học bá liền chơi trò chơi đều như vậy, cái này làm cho mấy học tra chơi phải làm sao."
Tần Mạc nghe thiếu niên không thấp không cao nói, khóe miệng ý cười dày đặc:" Thịt lại tới nữa."
Câu nới kia là ngầm nói,....Phó cửu hiểu ý, mày nhếch lên một chút, xích lại gần nam nhân một ngụm đối với thịt trong tay ăn hết! 
Khoảng cách giữa hai người phi thường gần, chẳng qua là một bên trái một bên phải.....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.