Chương trước
Chương sau
Cậu chờ một chút. Vừa rồi cậu uống nhiều nhất, giờ làm sao mà lái xe về." Hàn Phong sốt ruột muốn đem người giữ lại, khẩn trương nói:" Để tôi tìm người đưa cậu về, được không?"
Tần Mạc ngừng lại, đôi mắt nhìn Hàn Phong, cuối cùng vẫn là có một chút lạnh lùng nói:"Không cần, tôi đã tìm được người đến đón tôi rồi."
"Cũng đúng." Hàn Phong cơ hồ có thể khẳng định về phương diện này tuyệt không có vấn đề gì,nhưng cũng không rõ nên hỏi lại:"Tìm Lương bí thư sao? Nơi này mình có điện thoại."
Tần Mạc lấy di động ra nhấn xuống một số chậm rãi nói:"Không phải hắn, là người khác, vừa vặn nhìn xem tên kia có nghe lời hay không."
Hàn Phong:.......giọng điệu này...........Như thế nào nghe.........Có chút không hình dung ra là ai?
Tần Mạc dường như không có ý tứ muốn gạt ai, ấn mở loa ngoài. Lúc sau có vài tiếng động vang lên khiến mọi người đứng quanh có chút ngoài ý muốn, là giọng nói mang theo chút tức giận:" Anh Mạc,anh rốt cuộc cùng mẹ em nói chuyện gì, khiến mẹ em ngay cả tiểu thuyết cũng không cho em xem, cả buổi tối em biết làm cái gì."
Người nghe thế nhưng lại là Phó Cửu!
Chiến đội Khải Lỵ lập tức trầm mặt xuống.
Tay Lưu Li càng xiết chặt hơn. Cô vất vả lắm mới tìm được cơ hội đưa Tần thần về nhà.Cứ như vậy mà mất đi???
Phó Cửu còn ở đó thở dài nói:" Anh Mạc, chúng ta nói một chút về vấn đề tín nhiệm đi, anh cứ nhìn em xem có khác nào đang ở cục cảnh sát không."
"Em từng vào cục cảnh sát?"Tần Mặc vừa nói, vừa hút thuốc.
Phó Cửu nghĩ đến kiếp trước, quyết đoán lắc đầu:"Không có, em chỉ là so sánh một chút, Ann Mạc mới có thể đồng cảm với em chút đi. Rốt cuộc chúng ta đều là soái ca. soái ca phía trước nói chuyện với mẹ em một chút, chắc không có vấn đề gì."
"Phốc". Giang tả nhịn không được cười lớn,, trong tay hắn còn cầm chén rượu, đôi mắt nhìn Tần Mặc, tựa hồ đang hỏi tiểu gia hỏa này là ai mà nói chuyện có ý tứ như vậy.
"Có người?" Thính lực của Phó Cửu từ trước đến này đều rất tốt
Tần Mạc ừ một tiếng nói:"Mở loa."
Phó Cửu liền hiểu:"Anh Mạc ở bên ngoài chơi? Mà em lại bị cấm túc ở nhà.Thật bất công!!!!"
Giang Tả nghe xong càng cười lớn hơn.Tần Mặc nhìn hắn một cái, mới hạ mặt nói chuyện điện thoại:" Oán niệm không nhỏ? Anh xác thực là có đi chơi, vậy em tới xem một chút, cũng rất công bằng."
Làm trò trước mặt nhiều người như vậy, Tần mặc thế nhưng cứ vậy cùng thiếu niên đùa giỡn.....thiếu niên bên kia lại cố tình không để bụng mở loa to. Cười thật tà khí, nói:"Anh Mạc, anh muốn lừa em thì thôi đi "
"Anh ăn xong rồi, nhưng có uống rượu cần người đến đón."
Tần Mạc chớp mắt nói hai chữ: "Đến sao?"
Phó Cửu cười khẽ nói:" Anh nói địa chỉ cụ thể, hiện tại trên người em không có di động, anh xem thời gian em đến rồi đi ra."
"Là quán ăn đêm mà em thích nhất, cách Phó gia rất gần." Tần Mặc nói xong câu đó, lại nghe thiếu niên ầm ừ một cái, rồi mới cúp máy.
Không khí trong phòng rõ ràng thay đổi, mọi người đều nhìn Tần Mặc.
Hàn Tố Tố không nghĩ tới Tần đại ca sẽ có quan hệ tốt với Phó Cửu như vậy! Mà Giang Tả lại rõ ràng, Tần Mặc sở dĩ làm như vậy không phải không có lí do, đây là muốn người bên đầu điện thoại kia đến đón
Nếu không nói, trường hợp như vậy, trong phòng này lại để người kia tới.....
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.