Chương trước
Chương sau
Làm chuyện
Vốn dĩ chuyện này, đến đây liền dừng lại.
Sau khi COCO do dự cả buổi, mới nói rất nhỏ với Tần Mạc: "Người chiến đội Tạp Lị bên kia vẫn luôn giúp chúng ta nói chuyện, đội trưởng, sự kiện lần trước, anh cũng đừng tức giận làm gì..."
Tần Mạc không có trả lời, chỉ là nhìn hắn.
Ở cái liếc mắt kia, lại làm COCO hiểu rõ, ở vấn đề này, sợ là không thể hòa giải rồi.
Chiến đội Tạp Lị bên kia còn đang suy nghĩ muốn hẹn người chiến đội Đế Minh cùng nhau ăn một bữa cơm, nói là muốn cho bọn họ đón gió tẩy trần.
Dù sao cũng là thắng Anh Chi Lưu, cũng coi như là cho các cô ra oai.
Người chiến đội Tạp Lị liên hệ đầu tiên là COCO, dù sao đều quen biết lẫn nhau.
Chỉ là không nghĩ tới, vậy mà Coco lại trả lời cho các cô một câu: "Hẳn là không thuận tiện cho lắm."
Tiểu cô nương kia vui mừng: "Này có cái gì không thuận lợi, có phải cảm thấy làm nữ sinh mời ăn cơm rất mất mặt?"
COCO không có trả lời lại.
Tiểu cô nương lại gửi WeChat: "Như vậy đi, nếu không các anh mời, coi như cám ơn chúng tôi ở trên weibo ủng hộ các anh, thế nào?"
Ủng hộ bọn họ, thì bọn họ phải mời ăn cơm sao?
COCO cũng không nói gì, hơn nữa lại rõ ràng thái độ của đội trưởng rồi, sự kiện lần trước kia thật là không nên hoà giải.
"Em thay anh cám ơn chị Lưu Li, có điều thật sự không thể cùng nhau ăn cơm, dù sao thời điểm ở Đông Kinh... Chờ quyết định thời gian đi, về sau mọi người gặp lại."
Tiểu cô nương kia nghe những lời này liền không vui.
"COCO, chúng em là thích các anh, muốn mời các anh, các anh một đám nam nhân, đây là không cho chúng em mặt mũi?"
COCO cảm thấy không có biện pháp nữa liền trực tiếp đóng WeChat.
Ai biết việc này lại chưa xong, tiểu cô nương kia cực kỳ tức: "Người không vui lòng được đón tiếp, nói là dù sao thời điểm ở Đông Kinh như vậy..."
"Tôi đoán chừng là bởi vì thiếu gia Phó gia kia."
"Tôi cảm thấy cũng đúng, cậu nói xem hắn ta nhỏ nhen như thế, một chút việc như vậy mà còn chưa bỏ qua cho chúng ta."
"Trước kia ở trên weibo, hắn có một fan ở chỗ Tần thần nói rằng hắn đừng có luôn làm ra vẻ quen biết với Tần thần nữa, tôi cảm thấy người ta nói khá đúng nha, người này thật là ghê tởm."
"Nếu không phải bởi vì hắn là người của chiến đội Đế Minh, tôi đã sớm tìm người xử hắn, đồ chơi gì mà."
"Người Đế Minh cũng thật là, chúng ta thích bọn họ như vậy, bọn họ còn như vậy."
Lúc này, Lưu Li đã đi tới, nhìn các cô, nhẹ nhàng nói: "Chuyện này cùng người Đế Minh không có quan hệ, trước kia chúng ta cùng Đế Minh quan hệ là dạng gì, hiện tại lại là dạng gì? Rất rõ ràng là nhiều nguyên nhân bên ngoài."
"Đội trưởng, chẳng lẽ chị không có biện pháp sao? Hiện tại công ty Hạ gia tuy rằng hiệu quả và lợi ích không tồi, nhưng lại không tồi, cũng chẳng so được với đám "hồng tam đại" ở Giang Thành đâu mà." Có người bắt đầu nhịn không nổi, nói. (Hồng tam đại: đời cháu của các cán bộ khai quốc)
Lưu Li cười cười, cũng không có nói nữa, chính là con ngươi trầm xuống lại biểu thị cô kế tiếp làm chuyện không có ý tốt đẹp gì.
"Được, cần gì phải nhờ đám hồng tam đại ra tay chứ, một ít người thích thao tác Hắc Đào Z, cũng sẽ không thích con người hắn, làm việc luôn không để đường lui, chơi game online mà mới một chút bình luận như vậy cũng chịu không nổi, vậy còn chơi game online làm gì nữa? Ai nấy đều chẳng phải là như vậy đó sao, bị ám hại thì ráng mà chịu đi chứ, hắn còn không nhịn, các cô chờ xem đi, sớm hay muộn sẽ bị phản công."
Kỳ thật thời điểm Lưu Li nói những lời này, trong lòng rất rõ ràng.
Có một ít người thích cái mẽ ngoài.
Cái sở thích ấy, cho một đòn là nát ngay...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.