Chương trước
Chương sau
Động tĩnh đều nhịp như vậy khiến người trong sân bay nhịn không được quay đầu nhìn lại đây.
Bởi vì đều là vài nữ sinh có tố chất mang theo ánh mắt kiên định tuổi thanh xuân cũng không làm người cảm thấy ầm ĩ, ngược lại muốn dừng chân để nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.
Thậm chí trong đám fan kia còn có người mỉm cười với Tiết Dao Dao, lắc lắc tấm bảng khắc một chữ “Dao”.
Tiết Dao Dao dừng lại, thì ra đây là tư vị được người khen ngợi.
Cô bị người ta nói béo, nói nghèo, nói cổ quái trong thời gian quá dài.
Mặc dù có mộng tưởng, hàng xóm láng giềng cũng chỉ cười nhạo.
Cứ nghĩ rằng vẫn sẽ luôn yên lặng trong bóng đêm như vậy.
Hiện tại… Tiết Dao Dao ngẩng đầu nhìn bóng lưng cao lớn đi ở phía trước cô kia.
Ánh sáng, chính nghĩa đã bắt đầu tới rồi ư?
Đương nhiên sẽ có người chụp ảnh Phó Cửu cùng Tần Mạc, đặc biệt là hai người đi chung đường, chung chỗ. Trong đó một người còn kéo cổ áo sau của người kia.
Weibo lại hỗn loạn thêm lần nữa.
“Đại thần định đem Đại Hắc Đào đóng gói mang về nhà sao?”
“Thật hâm mộ các em gái ở hiện trường! Một màn này quá ngọt ngào!”
“Gửi tới những người đi ngang qua hiện trường, tôi chỉ muốn nói một câu rằng Đại Hắc Đào ở ngoài rất đẹp trai, sau này không được nói Đại Hắc Đào là thụ nữa! Thật công! Tôi gục ngã mất rồi, mau tới bơm máu cho tôi!”
Chính là vì như vậy mà làm thế nào cũng không áp chế được độ nổi tiếng.
Những ngôn luận nói rằng chiến đội Đế Minh không tốt trước kia mới có thể bị lấn át, giảm dần xuống.
Đại diện Phong làm trong ngành này biết rõ thời gian nào, nên phóng tin tức gì.
Một số kẻ không hiểu chiến cuộc sẽ dễ dàng đánh giá người ta, chỉ sợ lúc này chiến đội Đế Minh của bọn họ không có duyên với vị trí một trong bốn đội mạnh nhất cả nước, cũng không thích hợp để một chiến đội vừa mới đắc thắng nghe mấy lời phê bình không thực tế đó.
Đúng thật là Đế Minh còn tồn tại rất rất nhiều vấn đề.
Ví dụ như đội viên mới gia nhập vẫn chưa hòa nhập, lại ví dụ như khi lên sân thi đấu thực tế, năng lực ứng biến của một vài người chưa hoàn thiện được.
Nhưng đối với Phong Dật, tất cả đều không thành vấn đề.
Một người trưởng thành từ trong đội ngũ quân đội, khó nhất cũng như đáng quý nhất chính là bảo trì lòng dạ lúc ban đầu.
Hơn nữa Phong Dật tin tưởng, Đế Minh chỉ cần có Tần Mạc thì tuyệt đối sẽ không thua.
Huống chi bây giờ bọn họ còn có Hắc Đào Z…
Tại sân bay có xe chuyên dụng của công ty đang đợi.
Sau khi toàn bộ đội viên lên xe, phóng viên mới đuổi tới.
“Rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Lâm Phong cảm thấy dường như có hơi thở không yên ổn tồn tại bên trong xe.
COCO đang cúi đầu trả lời tin nhắn nghe vậy liền nhấn mở Weibo lên: “Tôi đoán rất có thể là vì đống ngôn luận này.”
Lâm Phong nhìn thoáng qua, sau đó nhướng mày: “Mọi người đều đang nói chúng ta kém hơn Tương Nam sao?”
“Ừm, có lẽ là bởi vì chiến tích lần này.”
Lúc COCO nói xong câu này, toàn bộ người trên xe đều thấy được số liệu bên phía Tương Nam.
Không khí bên trong chợt yên lặng đi.
Phó Cửu dựa người ra sau, nhìn về phía Tần Mạc.
Trên mặt đại thần không có một tia gợn sóng, tựa như những việc này đối với anh đều không có chút ảnh hưởng gì.
Phó Cửu cười: “Yên tâm, nếu bàn về giá trị sắc đẹp, đối phương khẳng định thua. Còn kỹ thuật… Trong cuộc chiến ở Đông Kinh, đại thần chỉ phát huy 70% lực công kích, phần số liệu kia cũng không thể làm giá trị tham khảo.”
“70%?” Ân Vô Dược ghé đầu lại gần, thật là có chút không thể tin được. Dù sao không phải ai cũng có thể tùy tùy tiện tiện làm ra mười lần trợ công, vì cớ gì tiểu đội trưởng lại nói như vậy?
Đám người Lâm Phong cũng muốn biết lấy số liệu này từ đâu ra. Ngoại trừ Vân Hổ, toàn bộ đều ngẩng đầu lên…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.